Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Anh hùng- thời đại…. Nelson Mandela...

---------------- Nelson Mandela... (theo dõi truyền hình- bút sắt- của Phạm Vũ Hội).
***

***
--------------------------------



NELSON  MANDERLA
---------(nhạc và lời: phạm vũ hội)
Nen son Man der la- nhân nghĩa trong lòng ta
Nen son Man der la- một tầm nhìn rất xa….
từ đêm tù ngục tối, đã lớn lên tiếng nói, ngàn triệu người da đen
thắp sang lên niềm tin, muôn màu da khởi sắc
Nen sơn Man de la, ông là người duy nhất
cứu dân và độ thế
trừ hung và diệt tà(1)
xây thế giới cộng hòa, chung bài ca tự do
Nen sơn Man de la!
Nen son Man đe la!
Nen son Man đe la…!!!
-----------------------(nhân ngày 8/12/2013- tại Nam Phi, cả thế giới nghiêng mình trước vong linh Nen sơn. Ông mất ngày 5/12/2013).
*******
(1)Lẫy ý từ Sấm Trạng Trình:
“Thiên sinh hữu nhất anh hùng
Cứu dân độ thế trừ hung diệt tà!”
 
-Thiên hạ vốn không hiểu cái ý rất sâu sắc của lời Sấm này là “trời sinh ra cái hành ví- hay cái điểu duy nhất được gọi là, mệnh danh là anh hùng- (hữu nhất- hay là chỉ một)”- ấy là hành động tác động để cứu được dân- độ được thế- tức thúc đẩy nhân loại tiến bộ và xã hội phát triển- "trừ hung" bạo: tức trừ sự tham nhũng hành hạ truy bức dân, lợi dụng nhận thức của dân còn thấp rồi đề ra các “chế tài- quy định” phạt vạ sự lương thiện- “diệt tà”: tức phải biết cách ngăn chặn những suy nghĩ xấu xa của những kẻ quyền cao chức trọng- chỉ cấu kết nghĩ cách nắm giữ quyền lực- và cả những kẻ đục nước béo cò- tà vạy trong cách bè cánh, lợi ích nhóm ăn hại xã hội, làm việc vô trách nhiện… vân vân… và vân vân…. Nhiều bậc cao niên vì không hiểu như vậy nên cứ gán ghép cho “Ông này- Ông nọ” và ngỡ Trạng chỉ “ấy- nghị- hắn” là một người anh hùng duy nhất! Quả thực sai một ly đi một dặm vậy! (khảo cứu tri nghiệm- KTS Phạm Vũ Hội).

-Nhân sự kiện trên- Bàn về “quan và dân”:

-Có người hỏi: "thời nay" (tức thời CS) mọi người đều làm việc và đều là dân cả, chứ "quan chức" gì, cũng chẳng qua "công tác trên giao"- còn mình làm "đầy tớ dân" đến tháng lấy lương mà ăn... Phân biệt "quan dân- dân quan" còn ra thể thống gì, và cũng thật khó phân biệt lắm hư!?

-Trả lời: Thật thế sao...? cần hiểu rằng phân biệt "quan- dân" cốt để thấy rõ trách nhiệm và chống lạm nhũng quyền lực, bởi "quan lại thời nay" vốn đua nhau lợi ích lạm quyền và nhũng loạn.

-Cái chết thực sự là... :cộng sản đã đánh tráo khái niệm "quan- là cha mẹ dân= thành= quan-là đầy tớ dân" nên đạo đức tự nhiên bị đảo lộn!?- "dân với khái niệm là chủ" muốn dạy "đầy tớ" mà chẳng có cách, vì “đầy tớ” có thừa quyền lực và mưu kế để mặc kệ sự la hét nguyền rủa của dân? các quan- mệnh danh là “đày tớ” tha hồ sát phạt dân lành, họ quên là họ "được dân nuôi- bằng thuế mà dân nộp, (tiền ấy thu từ bà chẻ chai mua môn bài vỉa hè tới ông giám đốc tư nghiệp). Đáng ra phải lo toan chăm sóc dân, đằng này họ cứ đặt ra các "chế tài- phạt" mà cướp của.

-Thí dụ: Ra đường "mạng giao thông" chăng đầy như là cái "sự chăng lưới"... dân chỉ có mà bị mắc bẫy, đố có thoát! Vì dân chưa hiểu hết ngóc ngách của cái lưới luật "giao thông" ấy! còn quan ăn lương của dân thì ngồi đâu đó: chủ "rình.. dân" và "chụp.. dân" ngon ơ!. Quyền lực “quan cộng sản” chỉ xét khía cạnh “Dân phạm luật”, chứ chưa bao giờ xét khía cạng “Luật phạm dân” (Ấy thì ta vẫn thấy đang thời bình mà họ cho lính+ xe cơ động+ còi inh ỏi+ hành trình rầm rập thị uy..!).

-Trở lại lời bàn: Xưa tiền nhân nói "quan- là cha mẹ dân" ấy là nói các quan phải coi dân như con, mà "như con" thì "cha mẹ" phải thương, lo cho con từng tí một! Con ốm đau cha mẹ phải chăm sóc, không được tống con dân vào nhà tù "cái rụp" khi nó "cãi" lại "cha mẹ- quan"- như các “quan- đày tớ”... rất vô trách hiện nay vậy! (Có cái chuyện cưỡng bức dân mà “đày tớ” dùng lính biệt động+ súng ống+ chó bẹcgiê+ mặc áo chống đạn, đội mũ sắt vụt dùi cui, thì khác gì coi dân là kẻ thù rồi!- như vụ Đoàn Văn Vươn!)

-Sấm Trạng Trình có câu: (nguyên văn)

"Khuyên ai là đấng anh hào

đợi chờ Nghiêu Thuấn ngày nào sẽ hay!"

-chính là Trạng Trình mong quan lại, học vua Nghiêu vua Thuấn: cùng làm ruộng với dân, cùng nộp thuế như dân, tiêu tiền quốc khố xin ý kiến của dân, lại... chùi đít cho dân khi dân đau yếu liệt giường.... chứ đâu phải cầu mong ước mơ cổ hủ phong kiến như bọn sử gia mượn thuyết Mai Gầm ra phê bình Cụ Trạng?

... “QUAN ĐẦY TỚ DÂN Ư?” ấy là cách hiểu LỪA MỊ quá đơn giản, bởi có thời gian chiến tranh "quan CS" được dân chăm lo, che chở chui hầm... họ có vẻ quá thân thiết, vốn từ "chân đất mắt toét", mà tạo ra cái cảm giác ấy! khi cộng sản chưa thành hệ thống chính quyền, trăm sự nhờ dân cả! Còn nay muốn biết ai quan, ai dân? sao không biết rằng phân biệt cũng dễ thôi: Thì này đây, công thức là... nếu ai làm việc mà nhận lương từ "tiền đóng thuế" của dân thì dù là chỉ một đồng... thì ấy là quan; còn ai đi làm ra của cải, lao động quần quật, phải đóng một phần của cải do mình làm ra- gọi là "thuế suất"- cho "cơ quan thuế" mà bây giờ chuyển vào "kho bạc nhà nước" ấy thì đích thị dân rồi! (Ông Giám Đốc tư doanh cũng chỉ là dân). Từ đó ta xem các ông bà tuy chỉ làm văn thư ở phường, ở xã, trở lên tới chánh phó chủ tịch phường, chánh phó các đoàn thể thanh niên phụ nữ công đoàn mặt trận vv...vv... rõ ràng đều là quan cả đấy! mới thấy quan bây giờ đông như kiến! Cứ thế mà xác định thì cánh Công Ty doanh nghiệp nhà nước cũng chính là quan cả, đâu có sự lẫn lộn được?.. Vì sao- vì "ăn lương" từ tiền thuế của dân, lại lấy "vốn kinh doanh" cũng từ thuế của dân, lãi” bỏ túi chia chác, thì là cách tham nhũng- Vậy các cơ quan gọi là Doanh Nghiệp Nhà Nước đích thị là cái “Máy Tham Nhũng”- chứ đâu phải xương sống của nền kinh tế như ta nghe tuyên truyền?.. Còn ăn từ hai tay mình làm ra, vốn liếng dồn từ tiết kiệm của nhà, chính là dân, là doanh nghiệp tư nhân; xem thế sẽ biết ngày nay thời cộng sản đông quan, ít dân, đến thế nào..

-Ngày nay doanh nghiệp tư nhân làm và tiết khiệm từng xu lẻ mới kha khá tý chút, chín chín phần trăm là làm ăn chăm chỉ. Trái lại các quan, các công ty nhà nước? thì đấy..! rặt phường trác táng, đua nhau mua sắm xe cộ loại sang, vào ra khách sạn lớn! họ không phải là ông "chủ"như sự hiểu thông thường- mà họ là những ông "quyền" đấy! - Ông "Quyền" táo tợn hơn ông "chủ" nhiều, vì họ tiêu tiền dân, nên họ không xót xa gì, quan trên thì gật gù ban phát cứ làm! thử ngẫm xem ai tham nhũng? Ai hại dân đây!.

-Hỏi: "quan" đoàn thể sao ạ? Xin thưa: Quan đoàn thể là để giơ tay nhất trí với nghị quyết của "ông quyền to"- một cách lợi ích nhóm ở cấp “Siêu Nhà Nước”. Họ cứ lập kế hoạch chi tiêu – được duyệt- cấp cả chi phí phong trào, ngoài lương và chẳng chịu kém! Khi có sự việc thì chờ sự chỉ đạo vào cuộc, rồi cũng “chỉ đạo các cấp tương đương” tỉnh- thành, huyện- quận, xã- phương- y sì, họ cũng là ông "quyền" cả!- ăn tiêu từ thuế do dân đóng cả!

-Hỏi: Vậy quan thời cộng sản- gồm đảng chính quyền các đoàn thể.. đông đúc vậy, dân nuôi cả sao? Xin thưa: còn phải nói, đông như quân nguyên, họ tăng thu để đủ chi, định dạng các chế tài phạt, lùa dân như lùa dê..! thí dụ: hệ thống giao thông trở thành hệ thống ma trận lưới phạt mắt cáo, dân lành, ú ớ quen đường ta ta cứ đi, đi kiểu gì cũng mắc, đi nhanh thì bị bắn tốc độ, vượt lên thì bị tóm trái làn, lấn vạch ... hệ thống giáo dục cũng là hệ lưới trận thu gom, cho con đi học kiểu gì cũng phải theo, trẻ con thời nay trở thành "vật tống tiền" học thêm học bớt, xây dựng mua sắm bổ đầu mà thu- ngay cả phường cũng đều ra luật vận động thu phạt chế tài này nọ!...

-Kết luận: Lý thuyết Cộng sản đánh đổi ngôn từ làm mọi người quên hết bản chất phân định "quan- dân" nên rất khó chống tham nhũng, cường quyền! Quan thì họ gọi là "đầy tớ công bộc của dân"; dân lành thì lại "tôn cao" được gọi là "chủ nhân" của đất nước! Cho nên "đầy tớ công bộc" cứ vét túi, sát phạt "chủ nhân" trở thành quy luật bình thường! ấy nhân danh vì quyền lợi của "chủ nhân" mà làm! "chủ nhân" cứ đưa mắt nhìn, há hốc mồm chịu cựa!.. Cứ cách này chống tham nhũng làm sao nổi!/

-Trái với các cụ xưa, dạy rằng: quan thì phải có tư cách nhận rõ sứ mạng là "cha mẹ dân" phải thương dân như con! Thật ra các cụ xưa không phong kiến tí nào, gọi đúng trách nhiệm bản chất sẽ thấy trách nhiệm lớn lao trước non sông đất nước, trước vận mệnh dân tộc, mới độ lượng với thân phận cua cáy của dân lành vậy! Tham ôi điều "hay rất có lý của đạo trời" đó, chẳng còn, thời thế đã xoay chuyển đến nát bét cả rồi! Đây là bản chất của chế độ Cộng Sản hay cũng là một lời than thế sự chăng?

-Sấm dạy "địa giới sỉ vị bạch" tức giới hạn mà người ta mất hết lòng tự sỉ? thực vậy chăng?.--------------(Suy ngẫm tri nghiệm- KTS Phạm Vũ Hội)
****