Minh họa Sấm Ký Trạng Trình
của KTS Phạm Vũ Hội:
-(nguyên
văn) Sấm viết:
友情友始實之名
hữu tình hữu
thuỷ thực chi danh
馬牛之歲視柃柃
Mã ngưu chi tuế
thị rành rành
干戈豬鼠江東出
Can qua trư thử
giang đông xuất
到尋史地晤明君
Đáo tầm sử địa ngộ
minh quân:
***
*
-(nguyên văn) Sấm viết:
“Nước
Nam
thường có thánh tài(26)...
Sơn hà vững đặt mấy ai tỏ
tường
Kìa Nhị Thủy(27) nọ Đao Sơn(28)...
Bãi Ngọc(29) đất nổi Âu Vàng(30) trời cho...
***
Biển Đông? Việt
Hay điểm nóng và tiến bộ toàn cầu?
---------------------------------------------------(PVH)
(trang tin TTNgTD) Ngày 21/ 5/
2014 Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng: đã trả lời phỏng vấn Hãng tin AP (Mỹ) và Reuters (Anh) về
tình hình Biển Đông cũng như các biện pháp giải quyết của Việt Nam :
"Những hành động của Trung Quốc trên vùng
biển Việt Nam trong nhiều ngày qua là cực kỳ nguy hiểm, đe dọa nghiêm trọng đến
hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn và tự do hàng hải, hợp tác và phát triển ở
khu vực và thế giới.
Tôi muốn nhấn mạnh
rằng, Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi
vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Chúng tôi luôn mong muốn
có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền,
toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng
liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó..."
---------------------------------------------------
Ý Kiến của tôi- KTS Phạm Vũ Hội:
-Thủ Tướng đã nói lên tiếng nói truyền thống của cả dân tộc VN,
vốn âm ỉ trong lòng mọi người đã rất lâu? Một đất nước, nhiều năm qua, mà cứ bị
"kẻ lạ, tàu lạ" bắt nạt? đến truyền thông "nhà nước" cũng
"lạ" cứ im ỉm mãi?
-Tôi (một
Đảng viên từ 1969- có thói quen theo dõi thời sự chính trị xh) rất bất bình với nhà
nước mình?; nay được nghe chính Thủ
tướng nêu lên quan điểm thẳng thắn kiên quyết, thật sự rất tán thành, ủng hộ...
Tôi xin có tâm sự và tham vấn như sau:
-Cứ
ngỡ rằng sau "The World War-II-
1945" là "Thời hiện đại- Nhân
quyền" là niềm tự hào nhân loại sẽ được phát huy. Nào ngờ Cộng sản Tàu
lại "từ bỏ(?)" chủ nghĩa
"Nhân đạo Cộng sản?(tạm
gọi ý này.!)" vốn "đã từng?"
được duy danh định nghĩa cho là bình đẳng, hữu nghị, tốt đẹp... lại luôn là
đồng chí như môi với răng?, thì nay Họ- Tàu,
không cần che đậy, mà sẵn sàng bộc lộ dã tâm quay ngược lịch sử, tiến hành
miệng nói CNXH nhưng thực hiện Chủ nghĩa Bá quyền, với "âm
mưu Biển Đông" vốn đã lâu dài... có từ 30- 50 năm trước (1950..)... Nghĩa là... té ra là... từ những năm
“50” lúc CS Tàu "giúp" Việt Nam đánh Pháp, khoe “tiền tuyến lớn, hậu phương lớn”... đã nằm trong bài bản "thôn
tính VN: bằng bộ máy C.S đồng chí VN...".
Liệu những cái đầu sáng giá ở VN "tuy
biết mà vẫn cam tâm!? (Hoặc là CSVN
trong lúc tranh tối tranh sáng “tương kế tựu kế?”) nếu không muốn nói khác đi..! Hoặc nữa là C.S VN đã quá thấm nhuần
cái mơ ước thiên đường C.S toàn thế giới “tứ
hải giai huynh đệ”? hu hu!- thì việc dù có bị nhận một bài học (1979), chứ
10 bài học cũng chẳng lấy gì là quan trọng, hu hu?- thì dẫu "răng" cắn "môi" chảy máu..? cứ nuốt cái ực là
xong rồi, chết là hết! con cháu có giỏi thì đi mà đòi lại..hu hu!" Và bây
giờ khiến cho lời giải đáp gặp nhiều đau khổ tổn hao xương máu, chia rẽ lương
tâm dân tộc..! và rất phức tạp... (thuở còn
hăng hái nơi tuyến lửa, dù chỉ là nhân viên tôi cũng đã nghĩ rất cần cảnh giới
điều này... thì bây giờ đúng vậy)
-Tất
nhiên bình luận cho ra lẽ vậy thôi chứ lịch sử vốn sai lầm, cơ trời đã thế, và
bây giờ đã giao cho các thế hệ thời nay, thì thế hệ thời đại nay phải gánh vác
sứ mạng tranh đấu để bảo vệ non sông đất nước, chứ đừng nghĩ như PTT Vũ Đức Đam:
“chúng ta chưa làm được thì con cháu sẽ tiếp tục..!". nghe thấy mông lung, chẳng thấy khí phách xã tắc ở đâu cả!?,
cũng không thể chấp nhận cái Ông Phùng cứ viển vông hữu nghị mãi...
-Bài
học nước “Việt Nam
hình như chữ S" từ Mục Nam Quan tới Mũi Cà Mau, bốn ngàn năm... một
mệnh đề quen thuộc, liệu có bao giờ được nhắc lại? Ai sẽ làm rõ điều đó trước quốc
nội, quốc tế đây? Cần phải lật từng trang sử quá khứ và cận đại mà soi xét, mà
hiệu chỉnh... họa may mới hiểu rõ hơn chăng?.
-Nhưng
ít ai biết rằng: Cộng sản TQ đang
dùng sách lược "Phạm Thư" của nhà Tần... cách
mà: hơn hai ngàn năm trước: đó là "Viễn
thân cận công- 遠親近攻"; với "Tiên lấn nhược hậu lấn cường- 先趁弱後趁彊"...
-"viễn
thân cận công" là gì? Nghĩa là đối với các nước ở xa thì khéo
léo ngọai giao, cầu thân, tận châu Phi châu Mỹ chẳng hạn, tranh thủ đầu tư viện
trợ lo lót họ để họ làm ngơ, chơi bài thực dân mới... Ngược lại đối với “các nước nhỏ liền kề biên giới” thì chia
rẽ, tấn công, thôn tính, phủ dụ..! giở các mẹo vặt “đàm phán song phương- thân thương hữu nghị”; "tiên
lấn nhược hậu lấn cường" là gì? Nghĩa là chiếm dần, lấn dần,
đất đai, biển đảo các nước... khi ý thức dân tộc của các nước ấy, các vị đứng đầu, chúng vị bạc nhược... kiểu “tầm
gửi lấn cành” buộc các nước này cam phận sân sau “azua- bá ứng”, bằng ảnh hưởng
kinh tế văn hóa vô cảm... trước đối với các nước yếu nhược, sau đối
với các nước lớn hơn, cường mạnh hơn, từ gần tới xa...
-Cụ
thể, trước mắt các nước sẽ bị xâm lấn có thể là Việt Nam , (Đài Loan?) ...bằng đủ các cách
chiến thuật như họ đã thử trình diễn: cách va chạm, xâm lược trên không, trên
biển từ 1988... 2001... tới nay; mà còn để thăm dò nước lớn Mỹ, Nhật, Nga...
liệu sự tiếp theo có thể là Philipin Mã Lai, Miến? Thái? hay thêm nữa Hàn? Inđônexia?
Dần dần thì Ấn? Úc?... rồi chơi trò một cái "rụp" hu hu!.. như
phép "đà đao" (kiểu Crưm của Nga); vẫn mời gọi đầu tư mà! Cái mẹo
hợp tác- công thương tư bản tư doanh ngày xưa chỉ dùng đối nội quốc gia,
thì nay áp dụng cho cả quốc tế đối ngoại mà..!.
-Một
trong những chiến thuật gian hiểm "viễn thân" là phải kể việc lập các "trùng-
kén"
bằng hình thức tập đoàn đầu tư lặng lẽ, với ngôn từ hữu nghị vào châu Phi, châu
Mỹ... kể cả việc "chia ngôi bá
chủ" với Mỹ, công thức hấp
dẫn: “Thế giới + G2; Thái Bình
Dương đủ lớn- cho cả Mỹ và Trung”, nhằm đánh bại lý tưởng nhân quyền tự do và
độc lập dân tộc gần hai trăm năm mươi qua của các đời Tổng thống Mỹ và người
dân Mỹ + nhiều quốc gia dân chủ khác,
phủ nhận tính phổ quát nhân quyền, tung cái vòng kim cô không can thiệp nội bộ
của nhau... kéo Thế giới trở lại "những
thảm họa trước thời cận đại- 1789"- thổi bùng chủ nghĩa Đế Quốc,
xâm lăng, khống chế lãnh thổ và thực thi chủ nghĩa thực dân mới áp bức dân tộc,
áp đặt “hoà bình” với vai trò nước lớn, cô lập dư luận theo vùng khu vực, xâm
nhập thị trường bằng sức ép tiền tệ tài chinh; có thể các nước lớn (G7) trên Thế giới mải làm ăn, một thời
thịnh vượng, độ lượng cứu trợ xã hội trong tư duy đắc ý, nay đang khủng hoảnh
kinh tế, không cảnh giác với “cái hốc đen” lục địa này?
(đây
là khí dịch, khi nghiên cứu âm dịch, theo Khoa học Vũ Trụ, các nhà khoa học chỉ
biết đến “hốc đen Vũ Trụ”, mà không có
trực giác kiến giải “hốc đen thế gian”, vốn cũng rất
hạo nhiên khoa học- tôi nghiên cứu Dịch học muốn nhấn mạnh điều này!)...
-Mục tiêu Đại Hán, là hình thành một Đế quốc Toàn cầu
Hoa Lục- chỉ bằng cách "tằm gửi lấn cành", ta quen gọi
là "tằm ăn gửi..?". Điều này đã thể hiện rõ ý đồ
kích hoạt tư tưởng bá đạo của giới Cầm đầu CS Trung Quốc trong diễn văn nhậm
chức của Tập Cận Bình rằng: "Trách nhiệm của chúng ta là đoàn kết toàn đảng toàn dân nhận
lấy "cây gậy" tiếp sức được lịch sử truyền lại, tiếp tục nỗ lực phấn đấu vì sự
chấn hưng dân tộc Trung Hoa"(Vũ Hà- theo Xinhua). Nói "cây gậy tiếp sức được
lịch sử truyền lại”??? bàn rằng: ý chữ bẩn! lỗ mãng; lẽ ra là truyền thống nhân văn,
tiếp sức từ tính nhân văn của lịch sử, Vì "cây gậy" chỉ dùng để
đánh người, còn để đi thì chỉ để chống trượt? tư duy dựa dẫm, mục đích “đánh
người và chống trượt” cả hai thì đen tối. Ám
khí của bài diễn từ này là lù lù một cục, lên mặt, thách thức nhiều hơn sự tôn
trọng thế giới, ngầm vực dậy tư tưởng bá đạo!. Xem đó ta có thể hiểu hành
vi của TQ đang làm... với VN, và các nước xung quanh...
-Để
chống lại điều này, điều mà các nước nhỏ yếu khu vực Đông Nam Á gồm 10 nước
Asean, phải ý thức sâu sắc trước khi đưa ra đối sách... Liệu các chú cừu non có
muốn tránh họa, khi chưa trở thành
miếng thịt trên bàn tiệc của kẻ khổng lồ- thực chất trùng trục bá quyền- thâm căn cố đế, thích mở rộng lãnh thổ, thích
dùng "mẹo thời gian" để vu
khống, khống chế lịch sử, lấn mãi cũng phải chịu, nói mãi cũng phải nghe, hu hu..!
Các nước xa hơn cũng phải ý thức về sự tồn vong, bản sắc văn hóa nhân quyền của
dân tộc mình, may ra mới có sự liên kết có hiệu quả, ngăn cản chống lại âm mưu
như vậy, gìn giữ văn minh chung- góp phần ổn định các bước đi chập chững nhân
quyền cho nhân loại.
-Tất
nhiên đối sách của các nước Đông Á là cần bao vây Trung Quốc, không để bị mắc
lừa, bằng những "từ ngữ Tàu"
hoặc "phương châm Tàu" rất...
ngấm ngầm, hấp dẫn "kiểu như trỗi
dậy hòa bình; láng giềng hữu nghị"..? Muốn vậy phải phối hợp và cùng
nhau thỏa hiệp thực hiện phương châm
của riêng mình: "Viễn cầu cận
kết- viễn cung cận bao- 遠逑近結 遠給近刨". Nghĩa là các nước ở xa thì phải cầu họ giúp mình, như cầu Mỹ,
Pháp, Nga, Anh, Ca na đa, Ai cập... Liên Hợp Quốc... gần thì liên kết đa phương
bao vây; mỗi nước một tay, một chân, cắt xẻo đập tan từng âm mưu, từng thủ đoạn
của Trung Quốc, buộc cực quyền TQ phải tôn trọng độc lập của mình, tôn trọng
các Luật pháp và công ước Quốc tế, để lục địa Trung Quốc- thoát khỏi sự chi phối âm
dịch phải là "một nhà nước Dân quyền- Pháp quyền- Đa
nguyên"- thì Thế giới
và "chính dân tộc Trung Hoa"...
mới hết tai họa! mới hết cái trò: "một
bé gái xinh xắn chiếm đoạt giọng hát hay của một bé gái xấu xí... hu hu!"
kiểu Olimpich mà dân tộc ấy cứ dửng dưng (2008)... hoặc cái trò "thò được một cái chân con cáo vào Hoàng Sa
Trường Sa của VN, rồi bắt các ngư dân VN- ông chủ chính tông, phải nộp tiền mãi lộ như dăm bảy năm nay! Mà
thế giới cứ thây kệ, đứng cười, hu hu..!? Các lãnh đạo VN sao không thấy khóc,
lại cứ “16 chữ vàng” còn cười tươi hơn thế, viển vông lắm thay?... hu hu!
-Có
lẽ phải chờ đợi giới trí thức chân chính "vị nhân bản ở TQ" sẽ góp sức thêm cho tiến bộ của loài
người...
-Quan sát lịch sử: Hơn hai ngàn năm qua Trung Quốc chỉ là từ một nước
Tần nhỏ bé ở đất Quan Trung, phía Tây nước Sở (địa phận Từ Châu nay) khoảng
ngót triệu km2, sau ngàn năm, mà nay đã có gần 10 triệu km2 lãnh thổ? "tằm gửi lấn cành" đã có nguồn gốc, vẫn
không hề biến thể.!
-Vậy
thử xem là họ có bao nhiêu lần vạch "cái
lưỡi bò" về các hướng đông, tây, nam, bắc? cùng
cách ấy, đi xâm lược, cướp bóc, lấy đi, khỏa lấp đi biết bao nền văn hóa "man di- tây di..." điều mà TQ đã
làm ở cái thời phong kiến! Còn bây giờ một ngàn năm tới với bộ máy TQ-CS cực quyền, từ "lặng im chờ thời" tới "trỗi dậy hòa bình"- bằng hành động
kiểu "dạy cho VN một bài học- 79";
kiểu "Thiên An Môn- 89"
kiểu "Laska, Duy Ngô Nhĩ 2008"...
kiểu tuyên bố "chủ quyền và lợi ích cốt lõi với cái bản đồ lưỡi bò lần
này liếm gần hết Biển Đông..?" Cứ đà này 30 năm tiếp theo một cái lưỡi
bò sẽ liếm sát Úc, lại 30 năm một lưỡi bò liếm sát Nam Cực, hoặc liếm hết vùng
Sibêri ngược lên Cực Bắc... Nhiều ngàn năm tiếp theo thì sao nữa...
-Tốt
hơn hết là hình thành "ASEAN- Liên hiệp các quốc gia Đông Nam Á"
+ NHẬT càng sớm càng tốt! theo đề
xuất của Nhật từ năm 1940, (vốn khi ấy chưa
hợp thời, nhận thức chưa hiện thực) để tăng cường sức mạnh và làm đối trọng
An ninh Quốc tế... làm thành một không gian vừa giữ vững độc lập các quốc gia
liên kết, đảm bảo vai trò giao lưu của Biển Đông, vừa ổn định hòa bình và tiến
bộ khu vực và trên Thế giới...
-Chẳng
cứ nước Mỹ mà cả thế giới đều cùng có lợi ích hàng hải tự do ở đây theo quy
chuẩn Quốc Tế..! thật đúng đắn khi một hội nghị đa phương về Biển Đông được mở
ra do các nước Asean có chung nhận thức! Tôi tin Sấm Trạng Trình dạy không sai
"Bách thế đông triều quy nhất thống-百世東潮規一統" cũng là thống nhất sự hành sử rõ ràng..!.
-Xin
đừng "ấp úng như ngậm hột thị"-
Thật khó mà tham vấn cho tất cả lãnh đạo VN về vấn đề này vì quan hệ Trung Quốc
và Việt Nam ,
hiện nay cứ như lẫn~ như lộn, dân
tình khó phân biệt... bởi nay chưa đủ chứng cớ nói: bộ máy VN có phải chính là
TQ? Hay dáng dấp cứ lom khom? Sĩ khí như mắc tóc? như gà trong lồng nhìn thấy
cáo lượn quanh? Thủ tướng thì đã nói rõ, Bộ Trưởng QP thì vẫn viển vông, như
con chi chi? Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.? Do đó tình cảm chân chính dân
tộc yêu nước: "Đằng Giang tự cổ
huyết do hồng" chưa có điều kiện dâng trào...
-Thậm
chí tình cảm ấy còn bị nhà cầm quyền hạch tội phản động, thành thử nhiều người
dân nhìn vào những cái ảnh Mục Nam Quan, Thác Bản Giốc, ôi lắng hồn sông núi! chỉ thảng thốt nghiến răng, mặt nhăn méo mó..?
-Nhưng lạy trời, Ông Thủ tướng Việt Nam
nay đã “thẳng thắn và cực lực lên án sự gây hấn Trung Quốc”! đại hạn gặp mưa rào,
chúng tôi như trút được hơi...
-Cuối cùng Biển Đông đã trở thành vấn đề
của thế giới đang được Quốc tế quan tâm..! Sấm Trạng dạy: "đáo
tầm sử địa ngộ minh quân-到尋史地晤明君"- lật
lại, tìm hiểu lịch sử, thư tịch, địa lý, mới nhận thức được những điều sáng suốt,
tìm ra minh chủ!... hu hu!./…(KTS Phạm Vũ Hội).
-Xin có
thơ bàn rằng:
“Hạo
nhiên khí tập lạ kỳ
Hang sâu lối cận biết đi đường nào
đỏ đen trong “lọ” đảo chao
Làm cho cái lý đón rào khó nghe
tượng hình nêm khắc nhoẹt nhoè
còn khoe sức “mạnh” mà đè thế gian
ai đem chữ bá ra bàn
để cho chữ đạo diễn đàn nổ tung
*
“danh chi” điểm mặt điên
khùng
“tuế chi” quái quỷ lộn sòng trắng đen
Đằng Giang giáp trận đà quen
Biển Đông long mã lại phen tung bờm
“thụ căn” ký mạch khai nguồn
định kỳ thiên hạ tứ phương lập
thành...
Sấm rằng:
“bước sang năm tý thì bình
Nhưng còn khói lửa đao binh một kỳ!”
Bấy giờ quét sạch thú ly
Ai ơi nhớ lấy Sấm ghi kẻo lầm..!”.
---------------------------------------------------------------(PVH)
*
Kèm theo tôi Tải lại một bài “Phú” khái quát ngàn năm:
Việt Phù Kinh
(Còn gọi là Phú luận về Kinh Dịch).
--------------------------KTS Phạm Vũ Hội
***
Người Việt ai cũng nghe nói tới Kinh Dịch? một triết học cổ Phương
Đông. Nguyễn Thiếu Dũng cho rằng vị sứ
giả hiển hiện trên trống đồng thuần Việt (xưanay-Tết
Mậu Tý); theo Ngô Tất Tố biên khảo dịch từ sách Tàu- thì Kinh Dịch có từ
Phục Hy (thủy tổ giống người da vàng phương Nam) cách nay hàng vạn năm..(?) sau
đến Tây Chu (bên Tàu)- khoảng 1100 năm TrCN, Vua Văn Vương mới đặt tên
Quẻ- chua ý Quẻ: gọi là Thoán, đến Chu Công (con trai Văn Vương) lại viết thêm
ý hào từ... Tiếp đến KhổngTử (551-trCN, nước Lỗ) lại soạn ra 6 thứ: tượng, văn,
hệ, thuyết, tự, tạp (+quái)... Người Trung Quốc đã phát triển Kinh Dịch và dụng
để Chiêm sự thế theo cách “bói dịch”
(tức suy đoán) còn cách dụng như thế nào bớt “tùy biện” đi, thì không có sách
nào chỉ một cách tường tận hoặc cố định. Cho nên chỉ cần hai kí ngôn vạch-chấm(1*) (dương- âm) mà có thể viết và luận bình ra
thiên kinh vạn quyển, rất thú lạ! Bàn về nguồn gốc thì thiên hạ cứ nói thuộc
Trung Quốc, nhưng “xét
về biến cố lịch sử và hình tích Văn hóa Đông Sơn” thì ta thấy có lẽ
xuất xứ gốc Kinh Dịch là của Việt Nam từ thời Hồng Bàng mà Kinh Dịch là bảo khí
của Kinh Dương Vương- Càn chi- thủy tô Việt- Ngài húy là Lộc Tục, anh của Lộc
Linh, vốn có tài biến hóa, không tham đất rộng, nhường cho Lộc Linh làm vua phương
Bắc, còn mình chỉ làm Vua phương Nam từ Động Đình Hồ dọc Trường Giang trở
xuống...
-------------------------------------------------------(PVH).
**
“Gẫm” trong Sấm vọng lưu
truyền
lần theo con tạo gắng tìm
tuệ kinh
“cửu thiên”(1) sáng rạng cung đình
“nhật hồng ”(1) sao lại minh minh mù mù
“Cơ trời lâm
trận mê đồ” (2),
khốn thay non Việt dị hồ ngửa nghiêng?
**
mấy ai “xét” việc thiên niên
mà không sử sách khui tìm thiện căn
mấy ai hóa giải kiến văn
mà không kiến giải lê dân bụi lầm
dạy rằng “ôn cố
tri tân” (3)
nhìn xa thửa lối... nhìn gần thửa đi...
ví như tiếng vọng ầm ì...
chân trời mây phủ liệu thì bão giông..?
ví như mưa gió bịt bùng
nắng xiên... ắt có cầu vồng thất tinh..?
phút giây vẫn bảo là nhanh
triệu năm một khắc vô tình bỏ qua..?
chẳng ai không trẻ đã già
âm dương thái dịch sinh ra trạng hình...
**
Mới hay chung? thỉ? ngọn? ngành?
mà nên Bát Quái- Dịch Kinh lưu truyền
đã nghe luận giải thì- phen
ngọn nguồn Kinh Dịch vẫn tìm chưa ra
rằng Kinh Dịch của Trung Hoa
nhưng sao gốc tích lại là Việt Nam ?
đem ra kiến giải luận bàn...
tưởng như vớt dải khói loang lam chiều?
nghiêng ly cụng cốc vèo vèo
bao năm trắc dịch suy siêu lạc loài
tầm nhìn đích ngắm đà sai
một ly một dặm chệch ngoài biển xa?
Có gì phân biệt tàu ta
lấy gì để nói của nhà thửa (3*) nên?
chiều tà phủ bóng đêm đen
còn kia Chim Lạc lộ then Rồng Vàng!
**
“Nước non từ (from)thuở Hồng Bàng
bể dâu cuộc thế giang sang đổi vần
Trải Đinh Lê Lý Trần giữ nước...
đã bao lần ngôi nước đổi thay
Núi sông thiên định đặt bày
đồ thư một quyển xem nay mới rành
Hòa đao mộc lạc, thập bát tử thành...”(4)
**
Lật trang sử chiến dã tranh
mấy ngàn năm trước tung hoành ra sao?
Cho hay sóng vỗ ba đào
màn thâm sơn thủy thấp cao lại về...
Đông- nam- tây- bắc phân kỳ
quốc gia- sinh? diệt? quần nghi “dê đàn”...
một Tần khởi (from) đất Hàm Dương(4*)
giới biên ngót triệu kilô- vuông sở hùng
kiếm côn bá đạo bão giông
tính kiêm "sáu nước"(5) vẫy vùng dọc ngang
lập ra Hoa Lục Trung Nguyên
trải bao triều đại thay quyền đọat ngôi
ngàn năm bành trướng chuyển rời
mà nay (to day!) rộng lớn gấp mười lần hơn!?
nghề ăn cướp được suy tôn?
ấy nghề ăn cướp chiếm chôm đất- người..!
ngỡ câu khái quát nực cười
mà là sự thực muôn đời đẻ ra...
thưa rằng văm minh Trung Hoa?
thì văn minh ấy chỉ là... lăng xâm!
(bây giờ là một Trung Quốc ngót 10
triệu km2, dân số~ 1,3tỷ). Biết rằng: xưa quen bá đạo đồ vương
anh hùng gây cảnh chiến trường mà nên
mấy ai hiểu được căn nguyên
phải là: dân ý- nhân quyền- tự do!
**
Lại xem đất Việt người Nam
địa danh Lưỡng Quảng Giang Nam có thừa?
hơn ba triệu kilô-vuông xưa
bao phen loạn lạc gió mưa hoành hành
ngàn năm chống chọi bắc xâm
cụm về cố thủ Cửu Chân- Tống Bình(6)
xưng danh con Lạc cháu Hồng
mười lần nhỏ lại muôn phần xót xa?
(nay chỉ là một Việt Nam hơn 300 ngàn km2 đất, dân số 90
triệu)
**
Thời gian chẳng trẻ chẳng già
vẫn còn khói lửa trên toà Luy Lâu(7)
hỏi ai? Ai? cướp của nhau
cảo văn? thư khố? ...ngọc châu ai giành?
cướp của người làm của mình
vốn nghề xâm lược đã thành thói quen...
tài năng cẩm tú thì- phen
còng tay- khóa- trói bắt đem công triều
thông tin bịt miệng đủ điều
cướp cướp? mất mất? bấy nhiêu phũ phàng..?
Ví như cung điện Thiên An(8)
của người Nam Việt
Đình làng chế ra...
miệng đời nói ấy Trung hoa
sao không biết nói của ta đình làng?
trống đồng ta đánh lừng vang
làm sao chống được bạo tàn
lắm phen
cho nên Nam Bắc trắng đen?
Kẻ quen ăn cướp... Người quen chạy dài(8*)...
ngàn năm xưa- dám nói sai?
chứng nhân- chứng vật- hình hài huyết chi..!?
giặc vào lấy hết... đem đi...
Dịch Kinh- Quốc Bảo nghiệm suy cũng là...
**
Than ôi khí vận yên hà!
hồn xửa trắc ẩn thấm xa muôn trùng
Tàng thư Nam Việt rỗng không
chỉ còn khắc quẻ trống đồng(9) làm tin...
đầu Càn “hanh lợi nguyên trinh”
Lý Càn- Nhân- Cách(10)
dưỡng sinh giống nòi
ngữ ngôn “vật khí” thay lời
Đồng Nhân quây lấy mặt trời đúng tâm
biểu nghi Chấm- Vạch(11)
làm vần
“thụ căn diểu
diểu” dương âm lập trình
cơ quyền còn chút kiện hanh
tự tôn mười tám bản danh công đường
Càn Vương tức Kinh Dương Vương
chữ đầu tiên khởi cội nguồn nước Nam
Cách nay hơn: năm ngàn năm..?
là người biến hóa tiếng tăm lẫy lừng
Khảm Vương là Lạc Long Quân
thuận hành bát quái... thuộc vần cửu cung
lại xưng... Giáp Ất... đủ vòng...
làm thành "mười tám đời Hùng"(12) nối nhau...
(Lần lượt <8 .="" i="" qu="" t="">: Càn Vương, Khảm Vương,
Cấn Vương, Chấn Vương, 8>
Tốn Vương, Ly Vương, Khôn Vương, Đoài Vương...
<10 .="" can="" n="" thi="">:Giáp Vương, Ất Vương, Bính
Vương, Đinh Vương, Mậu Vương, Kỷ Vương, Canh Vương,Tân Vương, Nhâm Vương, Quý
Vương) 10>
**
Thần cơ dịch số cơ màu
“sa phù dĩ chỉ”
đời sau chớ lầm...
Rõ ràng “mộc
biểu thanh thanh”
“thập bát tử
thành”(18) tiên tổ đã gieo?
“toàn thư sử ký” (13)
cũng nêu
“đông a nhập địa”...
gặp nhiều tai ương!
cho hay khí dịch đoạn trường
phải chờ “ma quỷ
dọn đường” (14) loé ra..?
**
Xem thêm dã sử nước nhà
“Lĩnh Nam
chích quái” (15) truyền qua miệng đời
dân man hay bị lọc lòi
quỷ ma xâm hại buông lời rủ rê
Long Quân thường phải trở về
cứu dàn con dại trăm bề khốn nguy
diệt xương cuồng diệt hồ ly(16)...
nạn từ phương bắc chi chi... thực thà...!
**
Ngàn năm xưa ngỡ rất xa
chẳng qua khép lại bóng qua một ngày
luận thời ai biết ai hay
tháng năm con cháu ngày rày đã quên..!
văn nhân sĩ tử mọi miền
hãy đem chớp mắt nối liền ngàn
năm..!
mới hay Kinh Dịch trữ tàng
gốc từ bảo khí Hồng Bàng Rồng Tiên!?
----------------------------------------------------(P.V.H)*
Chú thích: (1)-Nguyên văn Sấm Trạng: “Sáng cửu thiên ám vầng hồng nhật- 創九
天暗彙紅日”- ý rằng trên trời sáng mà trần gian
hàng ngày sao tối tăm thế!; (2)-Sấm Trạng "..mê đồ": ý nói trời mở cơ làm thiên
hạ mù mịt, không rõ lối mà đi, người dân như lâm vào mê cung; (3)-Lời dạy của Khổng Tử
:“ôn cố tri tân, khả dĩ vi sư- 瘟故知新 可以為師”: thông hiểu sử sách, việc cũ... để biết cách thức- hệ quả...
nên làm thờii nay, việc mới ra sao? thì có thể làm thày!; (3*)-chữ "thửa"
theo cổ nghĩa là làm "vật dụng" cho mình, tức lấy gì chứng minh là
của mình?; (4)- Một
đoạn mở đầu (trích) trong một bài Sấm Trạng Trình; (4*)- Hàm Dương kinh đô nước
Tần buổi đầu, nằm về phí tây nước Sở; (5)- Năm 221TrCN Tần Doanh Chính vua Tần kiêm tính 6 nước gồm:
Sở, Tề, Triệu, Ngụy, Hàn, Yên- thống nhất được Trung Quốc, lên ngôi Hoàng Đế xưng
là Tần Thuỷ Hoàng- quy mô TQ bấy giờ khoảng gần 4 triệu km2, nhưng với bản tính
"bá đạo"- tức chỉ đi xâm lược, chiếm đoạt(!) mà nay diện tích có gần
10 triệu km2; gần đây còn tương kế tựu kế toan kiêm tính cả Biển Đông của VN và
các nước Đông A (chuyện đường lưỡi bò... và bức công hàm 14/9/1958 của PV.
Đồng!) với sự "giả đò" của CSVN ở cuối thế
kỷ XIX; (6)- Cửu
Chân chỉ Thanh Nghệ ngày nay;Tống Bình chỉ đất Hà Nội tên gọi thời cổ khoảng năm
750 -800CN; "tiếu đàm chuyện" cho rằng người Việt hay chạy dài, bỏ
Quảng Đông- Quảng Tây, vì trong chữ "Việt -越" có bộ "tẩu -走" có nghĩa là chỉ chạy thoát!; nhưng một nghĩa khác là
sáng, nhanh như sét...; (7)- Luy Lâu tên thành cổ chỉ Bắc Ninh ngày nay; (8)- Thiên An Môn-Cung điện
lớn nhất của Trung Quốc xây dựng vào thời Minh khoảng đầi thế kỷ 14- (XIV), do
Nguyễn An- KTS- một thợ cả tài hoa của Việt Nam bị giặc Minh bắt- ông làm tổng
công trình sư thiết kế và xây dựng, (cùng hàng vạn thợ thủ công khéo tay, các
thầy thuốc giỏi, nhân tài, và con gái đẹp VN... bị bắt về phương bắc, giặc Minh
lại cho mang đi hoặc nếu không mang đi dược thì đốt hết tàng thư di cảo Việt
Nam và nhiều việc bẩn thỉu khác... Điều tương tự cũng xảy ra với thời Hán xâm lược
VN và trước nữa thời Triệu- mặc dù Triệu Đà lại gia nhập cộng đồng Nam Việt tức
VN ngày nay...); (9)- Bát Quái được cho là đã khắc trên trống đồng Ngọc Lũ- Hoàng
Hạ thuộc văn hoá Đông Sơn Việt Nam, các
nhà khảo cổ tìm được ở Thanh Hoá, đồng bằng Bắc Bộ; (10)- Trên trống đồng có
khắc các quẻ Lý, Thuần Càn, Đồng Nhân, Cách- đúng như nhà NC Nguyễn Thiếu Dũng
xác định; (11)- Thực
chất ký quái (theo tôi Chiêm định!) đầu tiên là dụng "Chấm và Vạch",
khắc cụ thể trên trống Đồng Ngọc Lũ của người Kinh Việt- biểu nghi hai khí Âm-
Dương (Cái- Đực, ẩn dụ vật khí của đàn ông!)- khi viết nhuận tay hơn, nhưng sau
này người ta- (theo Khổng Tử...) có
thể là Văn Vương buổi đầu bị nhốt trong ngục Dữu Lý, đem ra nghiên cứu, viết
trên đất mà suy ngẫm, hẳn thấy nét chấm dễ bị mờ khuyết, mới đổi chấm sang vạch
đứt; mà ngày nay ta theo đó..! (12)-Theo phả tịch Đền Hùng còn ghi đến nay đủ "8 quái và
10 thiên can" là biểu nghi Miếu tự, đủ 18 đời vua Hùng- kể từ Càn- Kinh Dương
vương, khởi từ Kinh Dương Vương tức Lộc Tục ở ngôi 86 năm, truyền không rõ bao đời
(từ Nhâm Tuất 2879tr.CN tới Đinh Hợi 2794tr.CN) miếu hiệu Chi Càn Vương là chi đầu
ngang với thời Tam Hoàng cổ đại ở phương bắc; cho đến Hùng vương thứ 18 là Hùng
Duệ Vương (từ Quý Dậu 408tr.CN tới 258tr.CN) miếu hiệu Chi Quý vương, ngang với
năm thứ 17 đời Uy liệt vương và năm thứ 56 đời Chu Noãn vương nhà Đông Chu
(biết rằng thời Hùng Vương vẫn sùng đạo Mẫu hệ nên có cách “truyền ngôi theo huyết thống trực hệ và-
huyết thống liên chi”- tức là khi truyền theo trực hệ mà hết người nối rõi,
thì tìm người chi khác mà truyền để tiếp tục, do vậy một đời Vua Hùng mới hàng
mấy trăm năm kéo dài... mà các sử gia thời hiện đại không lý giải được rồi cho
là không có cơ sở? than ôi sử gia mà không biết gì cả vậy! buồn thay, buồn
thay!!). Để chống lại giặc Bắc Tần Thủy Hoàng, và nghe lời Tản Viên Sơn Thánh
Nguyễn Tuấn (con rể Vua) nhằm đoàn kết nội bộ Vua (Hùng Duệ cuối cùng, chỉ sinh
con gái) đã nhường ngôi cho Thục Phán, là cháu trong nội tộc đang làm bộ chúa
Tây Vu. Thục Phán, cảm kích làm cột đá thề giữ vững sơn hà xã tắc đời đời thờ
phụng các vua Hùng; rồi lập nước Âu Lạc đóng đô ở Cổ Loa và lên ngôi, xưng là
An Dương vương. (13)- Sử ký toàn thư của Ngô Sĩ Liên, viết vào thời Lê Thánh Tông
(1460-1497) có chép “đông a nhập địa-東阿入地“- có lẽ do vậy mà người phương đông từ thế kỷ XIX luôn lao
đao trong khói lửa?; (14)-Sấm Trạng Trình nguyên văn “trời sinh lũ quỷ dọn đường, để
cho thánh xuất khảm phương sau này”; (15)- Lĩnh Nam chích quái: truyện cổ dân gian Việt Nam tác giả là
Nguyễn Qùynh và Kiều Phú biên soạn vào thế kỷ XV có viết: “Than ôi! Lĩnh Nam
liệt truyện có phải chỉ riêng khắc vào đá, viết vào tre, mới là quí hơn bia
miệng đâu? từ đứa trẻ hoi sữa đến cụ già bạc tóc, đều truyền tụng để tỏ lòng
yêu dấu, để tỏ ý chê trách thì tất là có quan hệ tới cương thường phong
hóa..!”; (16)-Truyện
Xương cuồng tức là Mộc tinh, truyện Hồ ly tinh, Ngư tinh, là những truyện trong
Lĩnh Nam nói về công lao của Thuỷ tổ Việt Nam xây dựng bảo vệ Sơn hà Xã tắc và
dòng dõi Lạc Hồng. (-------------PVH)*./.
KTS Phạm vũ Hội:
Truyện phụ thêm:
Đã từ lâu, nhiều người cứ băn khoăn về câu
hỏi tại sao xưa các “bậc Nam kiệt” cứ gọi người phương bắc, các “bậc hảo Hán”
tức người Tàu là “Các chú”- lúc sẵng giọng thì “ôi dào! bọn các chú” có nơi
chuyển âm thành “cắc chú”, chê họ thâm hiểm; Lại nhớ rằng hồi nhỏ, nghe các vị
túc nho rành rọt chữ nghĩa kể về chuyền tiên tổ Hồng Bàng mới biết rằng sở dĩ
gọi như vậy là vì người Nam và người Bắc vốn tổ tiên xưa cũng là anh em, mà người
Việt là anh và người Tàu là em đích thị!. Cụ thể là cháu ba đời của Viêm Đế-
Thần Nông theo lệnh trời, và cha mình làm Vua toàn cõi, khai sinh loài người,
theo lời cha dặn dạy giống người da vàng phương đông trồng lúa- Ngài Biểu danh
là Đế Minh. Ngài lấy bà Vụ Tiên- một vị
nữ tiên ở thượng giới, sinh được hai người con trai, lớn là Lộc Tục, nhỏ là Lộc
Linh. Khi già về trời, Đế Minh định truyền ngôi cho con trưởng là Lộc Tục, làm
vua phương Bắc, cho Lộc Linh làm vua phương Nam . Nhưng Lộc Tục nói với cha, phương
Nam nóng nực, có nhiều chướng khí, đất đai hẹp hơn, dân sự ít lại ham chơi, xin
nhận khó khăn làm vua thay em, để Lộc Linh kế ngôi ở phương Bắc, đất đai rộng
lớn, dân sự phồn thịnh hơn, thuận tiện cho em hơn. Đế minh cho là người nhân
hậu, ngài chấp nhận. Sau đó Lộc Linh lên ngôi làm vua phương bắc, trông coi từ
tả ngạn sông Trường Giang trở lên, lấy hiệu là Đế Nghi. Lộc Tục làm vua phương
Nam, từ hữu ngạn sông Trường Giang trở xuống, thủ phủ ở Động Đình Hồ, lấy hiệu
là Kinh Dương Vương, Miếu hiệu là Càn vương, Ngài hay đi đây đó, sống rất phóng
túng, biến hóa không biết đâu mà lường. Ngài lấy con gái Thần Long Động Đình hồ
mà sinh ra Sùng Lãm, Lãm kế ngôi, tự xưng là Lạc Long Quân, tài giỏi như cha, đi
dưới nước như đi trên cạn, Miếu hiệu là Khảm vương... nghi biểu theo quái dịch.
Sau Lạc Long Quân lấy con gái Thần Núi Đế Lai là bà Âu Cơ sinh ra cái bọc trăm
trứng nở ra trăm người con trai... là tổ tiên người thuần Việt ngày nay...
Nhiều lần tôi kể lại và giải thích cho mọi
người nghe, cố tìm trong sách để dẫn, nhưng các sách thông sử thời nay viết về
Hồng Bàng thị lại nói, Lộc Tục là em, Đế Nghi là anh? thậm chí không có cả cái
tên “Lộc Linh”. Sách “Đại Việt sử ký toàn thư” của Viện Văn học giới thiệu-
1965, tái bản lần thứ 2 năm 2004- nhà xuất bản VHTT; Sách “Lĩnh Nam chích quái” xuất bản 1990- nhà xuất bản văn học, cũng nói
vậy! tôi cứ băn khoăn mãi!.. Tết 2010, đi du xuân, thắp hương Đền Hùng, tôi mua quyển “truyền thuyết Hùng Vương- thần thoại vùng đất Tổ” do Vũ Kim Biên sưu
tầm biên soạn, xuất bản 2008, tôi thấy câu chuyện trở lại đúng với truyện hồi
nhỏ tôi được nghe... Vậy là hơn 50 năm mới thấy mình không phải là ốc xạo với
bạn bè con cháu. Ôi! Dã sử vẫn có giá trị ở chỗ đó! thiện tai, nam mô phật!.
---------------------------------------------------------------------------------------------------(PVH)
KTS Phạm Vũ Hội
Sấm Trạng Trình: “thiên cơ tuy bất tiết, bất tức đắc ngôn nhiên
天幾雖不絏不息得言然,
xin hiểu là:
thiên cơ tuy không được tiết lộ, nhưng thực chất có thể tiết lộ...
tuy nhiên... không tiết lộ theo cách nói thông thường”
Tri nghiệm Sấm Ký Trạng Trình
có bài ca chiêm rằng:
---------
À.. ơ!
chừng ai qua đất Thương Khâu(1)
xuôi về Đông
Hải(2) nhắc nhau đôi lời
mênh mông biển cả đầy vơi
dây văn dây vũ... rạch ròi đã quen...
hóa phong thắm đỏ hoa đèn
thiên cơ dịch khí mọi miền đã gieo
bão giông ai vững tay chèo
“đáo tầm sử địa...”(3) căng lèo thửa nên...
“đế cư định tại
thư thiên” (4)
sơn hà xã tắc tổ tiên khơi dòng...
vẫn thì núi Tản non Nùng(5)
mười tám Đời Hùng cháu cháu con con...
chữ rằng: non nước nước non
tổ tiên tiên tổ(6)...mãi
còn dài lâu
À ơ!
dù ai buôn đâu bán đâu
đến ngày giỗ Tổ bảo nhau mà về(7)
dù ai vàng ngãi bộn bề
nhớ cha nhớ mẹ mau về hỡi con..!
À.. ơ!
“nó lú thì chú
nó khôn” (8)
một vầng sinh thái vẫn luôn tươi nhuần
“nguyên hanh
trinh lỵ” (9) - dụng tâm
“trí tri cách
vật” (10) hồi lần mới ra
chừng ai dấy loạn can qua?
chừng ai quấy đảo sơn hà đòi phen?
hải hồ sửa cấy giáp tên
cơ quyền lắm bận chinh yên đã từng(11)...
À.. ơ!
vang vang ấy tiếng trống đồng
âm âm ấy tiếng binh nhung dậy trời
“tốn” cung
ấy chốn à ơi...
từng phen triệt phá chôn vùi bóng “khôn”
quái trời nắng gió tròn vuông
“tốn khôn” (12) ngũ quỷ chuyện buồn lắm thay!
mấy phen mặt dạn mày dày
hùng binh xâm phạm thửa ngay bóng chồn(13)
bon chân ngựa đá tung bờm
Kim Âu non Việt phú thơm để đời(14)
bằng chừ! chén rượu làm vui
chả chi thù tạc dập vùi mà thương!
đừng nên bá đạo đồ vương
thửa sinh cái nết chết trương chẳng chừa(15)...
biển Đông vốn vẫn biển xưa
dịch Nam
khí Bắc gió lùa vẫn Nguyên(16)
ngõ hầu từ thuở tiên thiên
một vùng Đông Á nghề riêng cũng từng...
cờ đi xe chạy thì hung
anh hùng lại nẩy anh hùng thì phen...
chỉ buồn con đỏ con đen(17)
nghiêng trời lệch đất nổi chìm khốn thay
xanh kia thăm thẳm cao dầy
cuồng phong chiến nọ trận này vấn vương
À.. ơ!
rày ai gây cảnh chiến trường
người thua kẻ thắng mối giường lặng đau(18)
ngàn năm trước ngàn năm sau
vẫn là hai tiếng: hây tàu..! hầy ta..!
vẫn là Trác Việt- Lục Hoa(19)
vẫn là khí mạch sơn hà rạch ngang...
hỏi ai thấu lý Khôn Càn(20)
cát hung phù dịch mênh mang cõi trời
chỉ khi nhắm mắt lìa đời
mới hay thiên mệnh vận thời song song...
“kê lai hầu đáo...” (21) thửa chưng
“chính kỳ phân
vị... ” (21) cũng mong
rõ ràng...
nhắn ai uống nước nhớ nguồn
“nuôi ong tay áo” (22) thì buồn lắm thay!
“cáo trong nhà” (23) đấy vẫn đây
sáu trăm năm cũ chửa hay cũng đành
“ưng phòng hậu
họa...” (24) phù kinh
lời truyền nhắn nhủ hư danh chớ màng
À.. ơ !
“nước non từ
thuở Hồng Bàng
bể dâu cuộc thế...” (25)
tính toan cũng nhiều
cũng nhiều cũng bấy cũng nhiêu
Bắc Nam
chiến họa... ai điều họa ai?
Sấm rằng:
“Nước Nam thường
có thánh tài(26)...
Sơn hà vững đặt mấy ai tỏ tường
Kìa Nhị Thủy(27) nọ Đao Sơn(28)...
Bãi Ngọc(29) đất nổi Âu Vàng(30) trời cho...
Học cách vật(31) mới dò tới chốn...
chép ghi làm một bổn xem chơi
muôn việc cũng bởi tại trời
suy thông mới thấy sự đời nhường bao!”
----------------------------------------------------------(P.V.H)
Chú thích: (1)-Thương Khâu- một địa
danh ở nước Lỗ (TQ) 770-450 tr.CN, thời Xuân Thu, nay thuộc đất Trịnh Châu. (2)- Đông Hải- tức Biển Đông
thuộc Việt Nam ngày nay, trước gồm cả đảo Hải Nam từ thời Triệu Đà Lập nước Nam
Việt- xưng Nam Việt Vũ Vương 207trCN, thời Tần Nhị Thế, gồm cả vùng Lĩnh Nam. (3)- Sấm Trạng nguyên văn:
“hữu tình hữu thủy thực chi danh, mã ngưu chi tuế thị rành rành, can qua trư
thử giang đông xuất, đáo tầm sử địa ngộ minh quân- 有 情 有 始 食 之
名.馬 牛 之 歲 視 伶 伶.干 戈
豬 鼠 江 東
出.到 尋 史 地
悟 明 君-
hiểu rằng có tình có nghĩa đó là chính danh, tức có nguồn cơn thì ai ai cũng đã
biết; từ năm 2002 tới 2009 đã bắt đầu đôi co thấy rõ, ám chỉ việc Ta, Cao ly,
Nhật, và Tàu tranh cãi về biên giới hải đảo biển Đông, can qua 2007- 2008 chiến
tranh xuất hiện (giữa Việt Nam... và Trung Quốc về biển Đông)- chỉ có ngược
dòng lịch sử, chứng niên văn chỉ, mới phân định được trắng đen phải trái vững
chủ quyền- minh quân sáng suốt (4)- Nguyên văn: “Nam quốc sơn hà Nam Đế cư, hiệt nhiên phân định
tại thiên thư, như hà nghịch lỗ lai xâm phạm, nhữ đẳng hành khan thủ bại hư- 南國山河南帝居 .頁然分定在天姐 .如何逆鹵來侵犯 .女等行看守敗噓-Là tuyên ngôn đầu tiên của Việt Nam, được cho là của Ông
Lý Thương Kiệt, một danh tướng thời Lý (1010-1225)- tức là “nước Nam của Vua
Nam (người nam), trời đã định, nhược bằng Giặc xâm phạm, thì "bay"
chuốc bại vong mà thôi!”. (5)- Núi Tản tức núi Tản Viên có thờ Thần Tản Viên một thượng đẳng
thần khai sinh nước Việt- ngài tên thực là Nguyễn Tuấn cũng tức là Sơn Tinh;
non Nùng là đất Hà Nội ngày nay. (6)- Lấy ý từ câu đối của nhà thơ Tản Đà “Tiên tổ tổ tiên tiên
tổ cũ; nước non non nước nước non nhà” dâng lên Đền Hùng nhắn nhủ rằng: tiên tổ
nước non là một sự thống nhất có ngọn nguồn. (7)- Nguyên văn: ca dao “dù ai đi ngược về xuôi, nhớ về giỗ Tổ
mồng mười tháng ba, dù ai buôn bán đâu xa, nhớ về giỗ Tổ tháng ba mồng mười. (8)- Ngạn ngữ Việt: ý nói người
này có kém cỏi bất tài nhưng còn người khác chẳng kém cỏi như thế! Anh kém
thì... em chăng? Già kém... thì trẻ chăng? (9)- Chỉ “tính dịch” của quẻ Càn nguyên văn: “Càn, nguyên hanh
lỵ trinh- 乾元亨利貞“ quẻ đầu tiên trong bát quái (quái cũng gọi là quẻ). (10)- hai điều trong tám điều (bát mục tam cương) do Đức Khổng
Tử nêu dạy, mà con người cần nắm bắt tự tu; Trí tri: là sự biết và sự hiểu đến
cùng tận; Cách vật: là nắm được quá trìng vận động, trạng thái sự khởi đầu và
kết thúc của muôn vật muôn việc... (11)- Nước Việt Nam
từ khởi Tổ Kinh Dương Vương- Lạc Long Quân nhiều phen chống xâm lược đếu chủ
yếu họa từ phương Bắc, khí Bắc nhưng gặp dịch Nam đều được hóa giải. (12)- Tốn, cư cung của Việt
Nam, Khôn, cư cung của Hán Hoa, theo quái dịch Tốn- Khôn sinh ngũ quỷ, Tốn hoá
giải được Khôn nhưng hay bị Khôn làm hại... Lịch sử minh chứng từ xưa y mực
hệt. Người Trung Quốc xân lược phương Đông phương Nam thì không thể vững, Asean
đoàn kết có thể đánh bại các ý đồ bất thiện của Trung quốc muốn bá chủ bá
quyền, muốn biến các nước nhỏ thành sân trước sân sau của mình. (13)- Giặc phương Bắc kéo
xuống phương Nam
thường bị đánh và bỏ chạy. (14)- Thửa ý theo câu thơ của Vua Trần Nhân Tông lần thứ hai
chiến thắng giặc Nguyên “Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã, sơn hà thiên cổ điện
kim âu- 社則兩回勞石馬.山河千古殿
金甌”- nghĩa là nước non hai lần chiến trận,
giang sơn bền vững sáng tươi muôn thuở”. (15)- Các nhà cầm quyền Trung Quốc hiện nay chủ trương bá đạo
trong thời kỳ mới với một nền kinh tế và quân sự hùng mạnh trong điều kiện cực
quyền với từ ngữ che đậy “trỗi dậy hòa bình” sẽ là một sai lầm dẫn tới phát xít
hóa làm hại chính dân tộc minh. (16)- khí lạnh từ phương bắc “địa khí” tràn xuống phương nam gặp
khí nóng “thiên khí” hóa dịch bệnh, chủ họa hại hủy diệt, biến ngẫu, không biết
đâu mà lường.(17)- Con đỏ con đen: ám chỉ lê dân, bách tính, trăm họ, trong sự trói trịt
của pháp trị cực quyền. (18)-Người dân bị kẻ cầm quyền ra lệnh, như đàn dê theo con đầu đàn.
Sấm dạy: “dê đi dê lại tuồn luồn, đàn đi
nó cũng một muôn phù trì” vì thế đi xâm lược nước người rất vô lý mà vẫn đi?
sinh ra người thua kẻ thắng, tạo thành thù hận, khi chưa có dân quyền tự do nên
khó hóa giải, phản đối thì bị truy chụp, làm mất thiện khí và đau lòng người. (19)-Trác Việt Lục Hoa- người
xưa hay dùng chỉ dân tộc Việt Nam
và Trung Hoa. (20)- Lý Học xuất từ Càn Khôn: “Càn nãi thiên chi thống, Khôn
nãi thuận vi thiên- 乾乃天之統.坤乃
順 為天“: phương tây ứng Càn, phương đông ứng
Khôn. Hãy hiểu ra rằng: phương đông mà thuận với phương tây sẽ làm được cái
việc sinh khí ở thế gian, thái bình thịnh trị, thế giới sẽ mau mắn (như người
vợ theo người chồng, âm theo dương) ngược lại sẽ tranh hành loạn lạc mà lịch sử
đã hiển hiện xưa nay rất rõ- đây là bí mật thiên cơ- độn thấy rằng: nay có thể
nói ra được!. Dịch nói: Càn: nguyên hanh lỵ trinh, Khôn: nguyên hanh, lỵ tẫn mã
chi trinh- 乾:元亨利貞-坤:元 亨.利牝馬之貞“- tức Càn là trời, gốc của sự sáng, sự trong sạch, lợi cho
muôn loài, Khôn thuận theo cũng sẽ làm được cái việc của trời như thế, như con
ngựa cái theo con ngựa đực mà làm cái việc sinh thành dâng tràn dịch khí đến
cùng cực, lợi đến muôn dân rộng khắp; khác đi Khôn chỉ trùng trục như con trâu
cái hung hăng khó bảo, có thể gây họa..! đến mê muội ngu độn.. Cho nên phương
tây (và một phần cực bắc) luôn đi đầu trong khoa học kỹ thuật phát minh sáng
chế, làm ra máy móc, thiết bị, ánh sáng, linh kiện điiện tử ứng dụng... vân
vân... phương đông chỉ học theo (cả ăn cắp, bắt chước...) mà làm thì có thể
khéo léo hơn, lịch sử cũng đã chứng minh y mực hệt (như TQ ngày nay được cho là
đại công xưởng của TG); đủ cơ sở minh giải cho cuộc tranh luận gần đây trong
giới báo chí hỏi rằng tại sao Trung Quốc chi ra nhiều tiền cho khoa học kỹ
thuật mà ít có phát minh đủ tầm của trao giải Nobel. Minh chứng: hơn 2000 người
được trao giải Nobel từ giữa thế kỷ XX đến nay thì 97% là người gốc ở phương
“tây- tây bắc”- chỉ 3-4% là người gốc ở phương đông, nhưng những người này cũng
đã phải cư trú hoặc có môi chứng học thuật tại phương “tây- tây bắc”. Cho nên
có thể nói “trái đất cũng có đầu”. Sấm Trạng Trình có câu “đoài phương phúc địa giáng linh” hoặc “người đoài ấy cũng thực tài, mà cho người sở toan bài lập công” là
cái ý như thế! người đoài lài người phương tây, cũng thực tài đấy! sao ta lại xua
họ đi mà để cho người phương đông toan lập công? người sở (kẻ sở) là người phương
đông (ám chỉ...ai- giờ ta đều biết!)- lại dạy “hiểu xuôi cũng được ngược thời mới nên!” cũng là ý ấy cả, tức hiểu
ngược ta mới tri nghiệm sự đúng thuộc về khí dịch thiên cơ, thuộc về trời..! Ta
cũng xem: thế kỷ XXI người phương đông đua nhau sang phương tây học tập rồi từ đó
trở về phương đông làm cho phương đông phát triển rực rỡ- cho nên cần biết ơn
phương tây và không nên cạnh tranh theo kiểu thiếu văn hóa với phương tây. Ngày
nay người phương tây luôn đi đầu trong cứu trợ kinh tế khắp thế giới khi thiên
tai lũ lụt xảy ra… “phải đem chớp măt nối liề ngàn năm”- có cái nhìn thời gian
mới nhận ra những giá trị thiên cơ (21)- Sấm Trạng nguyên văn: “hầu đáo kê lai vị chính kỳ, quốc
dân hãm nịch quốc dân di, dân dã dục dĩ chu như tống, phong nghĩ tung hoành thị
mạc phi, thượng huyển hạ đảo nhân vô thủ, tài tận tâm hao thế lực suy, huyết
chiến dê đàn nhân huyết chiến, kham tiếu không huyền tiệm thất ky-猴 到 雞
來 位 政 旗.國 民
陷 惄 國 民
移.民 野 欲 已
朱 如 宋.蜂 蟻
鏦 珩 視 抹
誹.下 懸 上 倒
人 旡 首.才 尽
心 耗 勢 力
衰.血 戰 羝 壇
因 血 戰.堪 笑
空 弦 漸 失
箕“- nghĩa là năm hầu qua năm kê
(79-80-81) đến, phân biệt mằu cờ sắc áo dân đen bị bức hãm mà di tản, nhưng là
dân thì nhà Chu hay nhà Tống cũng vậy thôi! cuộc sống yên thân kiếm ăn là được;
con ong cái kiến giặc giã đâu có coi trọng tiếng thị phi? mọi thứ đảo lộn dưới
trên, dân vô thủ, là dân không dám suy nghĩa khác đi, mất trí tuệ? chiến tranh
tiếp tục là nguyên nhân của chiến tranh này... huyết chiến khác?. Ôm trận nực cười
cho nhân thế! như cây đàn đứt giây! Thiên cơ lạc phách!. (22)- Ngạn ngữ Việt khi Lê
Quý Ly cướp ngôi nhà Trần mới lộ là Hồ Quý Ly, bấy giờ dân ta mới có câu “nuôi
ong tay áo nuôi cáo trong nhà”- không biết rằng âm khí nuôi dưỡng ngay trong
lòng non sông đất nước. (23)- ý nói vẫn lảng vãng khí dịch phản trắc khi là cư dân nước
Việt- ngược lại dân Việt vẫn cả tin, nhưng cũng là vận thời. (24)- Nguyên văn 2 câu trong
một bai thơ của Trạng Trình “trùng hưng dĩ bốc độ giang mã, hâu họa ưng phòng
nhật thất khu- 重興已卜度 江馬後禍 應防入七區“ ý
rằng hưng dực có thể vào năm Ngọ (2014)... nhưng “cái họa về sau...?” khí quái
coi chừng xông tận cung đình tới bảy phần!?- xem ra có vẻ là thời nay? (25)- Nguyên văn Sấm Trạng
Trình “nước non từ thuở Hồng Bàng, bể dâu cuộc thế giang san đổi vần...”. (26)- Một đoạn mở đầu trong
một bài Sấm Ký của Trạng Trình- biết nước Nam ta luôn có thánh tài. (27)- Nhị Thủy- là hai vùng
tụ thủy của đất nước Việt Nam ta gồm đồng băng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu
Long, lưu vực của 2 con sông lớn làm thành hai vựa lúa của đất nước (mà trước
nay các bậc túc nho thức giả vẫn hiểu nhầm là chỉ sông Nhị Hà tức Hồng Hà). Vậy
là Đức Trạng Trình (1491-1585) đã biết rõ vùng Chiêm Thành, Chân Lạp vận thế sẽ
thuộc Việt Nam .
(28)- Đao Sơn:
chính là dãy núi Trường Sơn chạy dọc tận hoành sơn tới đèo Hải Vân như một lưỡi
đao, cái xương sống của Việt Nam ta (trước nay các bậc túc nho thức giả không
rõ cứ hiểu nhầm là 2 chữ Đảo Sơn, rồi cho rằng Trạng nói đến đảo Côn Lôn ở
ngoài biển khơi phía Đông đất Nam Bộ). (29)- Bãi Ngọc- Chính là Hoàng Sa và Trường Sa gồm nhiều bãi đá
ngầm ngoài khơi mà Chủ Quyền Việt Nam đã thực hiên từ thời Gia Long phục quốc
1802. (30)- Âu
Vàng chính là toàn bộ Biển Đông cùng hải đảo mà Việt Nam giữ vững chủ quyền, hình ảnh như
một cái Âu đựng nước dân ta vẫn dùng. (31)- Cách vật- đã giải thích xem mục (10), vận này hiểu ra? mới
có thể “...bấy giờ quét sạch thú ly”./.
-----------------------------------------------------------------------(18/4/2010-KTS
Phạm Vũ Hội)
---------------------
Hồi chuông điểm hẹn
Dân quyền- Đa nguyên, là văn minh nhân loại
---------------------------------------------( Luận thời- tri nghiệm-
KTS PVH)
*
-Chúng ta đều biết loài người từ thuở mông muội
sinh ra đến nay đã từ “không biết” tới
“hiểu biết”.
-Ban đầu trần truồng bầy đàn, không biết vì sao mưa,
gió, sấm, chớp?.. đến khi làm ra cái để mặc, biết ăn chín uống sôi, biết làm
nhà ở, chế công cụ bằng đá, tiến tới kim loại, thế giới xung quanh dần được
khám phá... Quan trọng hơn cả là biết mình có
sự tồn tại?, rồi biết chiếm đoạt sở hữu, tranh giành, mặc dù chiếm đoạt
tranh giành là hành vi xấu xa trên
con đường tiến lên của nhân loại theo cách nghiên cứu sự tiến hóa...
-Đến khi biết sáng tạo ra chữ viết, giao tiếp văn
bản, công cụ cơ máy... Con người cũng đồng thời biết lập ra quốc gia triều
chính, thì nảy sinh “Bá đạo, Cực quyền, Đế
quốc”. Lịch sử vốn viết theo kẻ mạnh, sự thật chân lý- thiện ít được lộ sáng, nên lành ít dữ nhiều... Thánh nhân muốn cứu
giúp dân, bèn đặt ra Vương đạo, Lễ nghi... Tới Đức Khổng Tử- Vạn Thế Sư phát hiện
ra nhân mệnh(*). Ngài dạy “Bất tri mệnh vô dĩ
vi quân tử dã- 不知命無以為 君 子也, tức là không
tri mệnh không phải là người hiểu biết”.
“Người đời” chỉ mới hiểu một chiều,
cho rằng Ngài dạy người ta hệ lụy với số mệnh, khiến chúng an phận, cam chịu.
Quả là sai lầm. Cần hiểu đúng lời dạy của thánh nhân rằng, con người sinh ra
trên cõi đời này đã được khí tiên thiên định rõ năng lực, có cá tính; biết được
“mệnh mình” sử dụng cho hợp lý, thì mới
thành công, đem lợi ích cho đồng loại, ấy là hiểu biết; hiểu biết sâu sắc nữa
thì rằng, đã biết tôn trọng “nhân mệnh
mình”, thì cũng cần biết tôn trọng “nhân
mệnh người”. Con người là
khách thể trân trọng của con người, ấy là càng hiểu biết,
đồng nghĩa người ấy là quân tử. Quân
tử tức “hiểu biết và thiện”; nhiều kẻ
hiểu biết mà không thiện sao gọi là quân tử? Suy rộng ra, đối chiếu với thời
nay, ngộ ra rằng: Đức Khổng Tử đã dạy ta
từ rất sớm, phải biết tôn trọng con người, biết cộng sinh, chính là tôn trọng Dân chủ Nhân quyền vậy!
-Học lịch sử, ta biết các nước phương tây từ thế
kỷ mười bốn (XIV) đã biết đóng tàu lớn đi vòng quanh thế giới (Colombo , Magenlăng), biết vẽ bản đồ một cách
chính xác các châu lục. Thế kỷ mười sáu (XVI) đã biết phát triển hàng hóa dồi
dào, phát minh ra động cơ hơi nước, phát minh ra điện năng, công nghiệp phát
triển, phồn hoa đô hội mọc lên khắp nơi... Chế độ phương tây cũng qua các kỳ
vua, chúa, quý tộc, cuối cùng đi tới tự do cộng hoà... Bản Tuyên ngôn dân quyền
nổi tiếng 1776 của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, đã coi trọng tôn vinh con người, hai
chữ ”Nhân quyền” được viết hoa thực sự.
Tiếp đến là cuộc cách mạng của nước Pháp 1789, được mệnh danh là cuộc CM Châu
Âu lập nên nhà nước Cộng Hòa Lập Hiến, Tự do- Bình đẳng- Bác ái, tiếp tục nêu
cao nhân quyền... Vậy là vấn đề Nhân quyền đã được các nước phương tây giải quyết
rất sớm, thế giới phương tây đặt ra luật pháp, cốt đảm bảo tự do nhân quyền,
khiến mọi người đua nhau trổ thiên bẩm tài năng, làm tư bản(1), dân giàu nước mạnh,
mọi sự bất công tiền tư bản, dần được xóa bỏ. Phép làm người “phú quý sinh lễ nghĩa”, càng làm phương
tây mau mắn, văn minh thịnh vượng như ngày nay, nhiều nhà tỷ phú đang tìm cách
giúp đỡ người nghèo, những ai đi tham quan phương tây đều đã chứng kiến... chứ
không phải giàu có là độc ác, hay rằng tư bản tham nhũng bóc lột và đang giãy
chết như cộng sản tuyên truyền!... (mấy ai hiểu được rằng Thời đại ngày nay, sinh
thái kinh tế tư bản tự nhiên cũng không khác gì sinh thái môi trường thiên
nhiên tự nhiên đều đang cần được bảo vệ như nhau!- đó là sự tồn tại sinh lực vũ
trụ ở nhân thế mang tính đạo người)
-Học lịch sử ta cũng biết phương Đông, trong đó
có nước ta, suốt từ thời Tần Thủy Hoàng, luôn chống Tàu, chịu ảnh hưởng tai họa
Tàu. Người Việt phóng khoáng, khinh người Tàu là thâm, nhưng lại hay bắt chước
mánh lới Tàu? tại sao? tại vì thông tin
chủ yếu chỉ từ phương bắc! Mãi tới cuộc chiến tranh Nha Phiến, cuối đời
Thanh 1840 vẫn chìm đắm như trong thời trung cổ, tức là đến giữa cuối thế kỷ
XIX, mới tạm chấm dứt, rồi tới cuộc cách mạng Tân Hợi 1911, dân sinh- dân
chủ- dân quyền mới phôi thai!.
-Giờ đây, phương Đông ta chỉ mới so sánh với thời
cận đại, vì mới bắt đầu tiếp thu khoa học, bắt đầu học làm giàu... nhưng lại cực
quyền bạo lực mà sinh tham nhũng- quốc nạn, không theo tự nhiên vốn có ở tài đức
con người. Con đường làm giàu bằng thi đua: nịnh hót, quan lực, đè lên luật pháp công lý, vung tay ra nghị quyết,
không bằng chính tài năng đi lên từ chủ sản xuất, từ lăn lộn trong kiếm sống, từ đó làm thủ
tiêu động lực vật chất, làm xã hội lụn bại, dân đen khốn khổ “quan chức quyền
lực, trở thành hàng hóa- lao động trở thành khổ nhục”... Xã hội cộng sản
“XHCN” sụp đổ chính là vì vậy mà còn không nhận thức ra? CCCP là một điển hình.
(Ở đây ta cần biết:
Đức Trạng Trình đã tiên tri về cái xã hội cộng sản như sau: “cửu châu do hùng khởi, thập nhị sứ quân hành, thiên ý đồng nhân
ý, tam thập thước nhất thốn-九州由 雄起,十二使君 行,天 意同人意,三十尺一寸- tức là thế
giới (thời mà) kẻ nhân danh anh hùng nổi lên, thì ý trời thống nhất ý với người?
ba mươi mét cũng chỉ là một phân”- tức ám chỉ chủ nghĩa CS đã cào bằng các thang bậc văn
hóa về giá trị bản thể nhân sinh, người có năng lực trí tuệ đều trở nên vô
nghĩa(2), Cộng Sản quản lý hết của cải văn hóa; tự do, và quyền lực thực sự
nằm hết trong tay kẻ nắm quyền!)
-Về văn hóa thì có một nhận thức tồi tệ nhất là xưa
nay người Á Đông cổ sự, chỉ quan niệm bá vương, bá đạo, mới vinh quang, tức làm
vua làm quan mới là có chí, có học... Đặc biệt lúc Pháp xâm chiếm, cái khí khái
anh hùng giành độc lập được phen nổi lên, mọi đói khổ do trình độ canh tác lạc
hậu, dân trí thấp, do “trí tri cách vật
kém-” đều đổ cho giặc Pháp, chứ không biết rằng phải nhanh chóng học lấy
cái hay của kỹ thuật Tư bản Pháp; thậm chí chính Pháp muốn “khai hóa” cho dân ta mới đặt ra chữ Quốc
Ngữ, mới khuyến khích Tân văn, mở các khoa kỹ nghệ, tư nghiệp, làm báo chí, xuất
bản... giúp cho “sự khai trí” mau lẹ... thì
cũng bị “kẻ kẻ!” lợi dụng, hô hào dân
ta bài xích luôn... “Đánh Pháp giành
độc lập rồi giải phóng miên Nam ”... Hai ba đời người
cầm gươm cầm súng, đốt bỏ chữ Tây, chữ Nho, người Việt dùng tiếng Việt, đến nỗi
mấy thế hệ hóa mù hóa điếc trước quốc tế... Ngỡ rằng có độc lập thì người Việt
có dân quyền, tự do, sung sướng của cải tuôn ra như nước. Nào ngờ Cộng sản- một
lực lượng bá đạo cực quyền, đã lừa dối dân chúng từ phương Bắc xuống phương
Nam, từ CM tháng Mười (1917) tới CM Trung Hoa (1949)... Nước Việt ta cũng không
thoát khỏi vòng kim cô đó (1945-1975)... Thì nay ở nước ta chẳng thấy bình đẳng tự do, chỉ thấy độc lập trong quyền lực, con ông cháu cha, dấu họ đổi tên, tập phong tập ấm, toàn con
cháu chúng cả!? người tài đức bị chèn ép- phi nhân quyền. Sự dối trá đã có giềng mối
ban đầu ngay từ thượng cấp, ngay trong quyền lực, kéo suốt 70 năm qua, tận tới ngày nay...
-Thế là xét về lịch sử. Nhân Mệnh do Đức Khổng tử dạy ở phương Đông, từ 500 năm trước Công
nguyên, trước cả Xôcrat- Plaston triết luận về “Chế độ Cộng hòa” thì mãi đến ngày nay, phương Đông vẫn chưa biết cảm
hứng tôn trọng, lại còn xuyên tạc Ngài, giải thích ngài trong tư duy bá đạo-
trong khi đó dân phương tây đã sôi nổi đấu tranh công nhận dân quyền- cộng hòa
–cộng sinh, tôn trọng sự đối lập, sự khác chính kiến nhau, và hơn 200 năm qua
luôn đi đầu trong việc giải phóng dân quyền, đem tự do bình đẳng bác ái, hạnh
phúc cho dân chúng... (thấy cảnh biểu tình ở Thái Lan và truyền thông xuyên tạc, chẳng ăn
nhập gì… mà thiên hạ cứ răm rắp!)
-Người phương tây cũng biết cách làm cho dân quyền không bị xâm phạm, mới đặt ra đa nguyên, để có tranh biện tranh cử, thấu
lý, có lời hứa, để cho dân lựa chọn người mà mình tin tưởng, lại cũng biết cách
phổ thông đầu phiếu, tức là dân tự bầu Tổng
Thống trực tiếp, chứ không phải qua sắp đặt thỏa hiệp của Mặt trận- đoàn thể
(ngày
nay gọi là đảng cử dân bầu;hay đoàn thể- bản chất cũng là tay chân của Đảng). Lại thừa nhận
các quyền tự do phản đối biểu tình tuần hành, khi Tổng Thống hứa hão, phản lại
quyền lợi của dân chúng, thì dân chúng có quyền đòi, buộc họ từ chức...
-Người phương tây còn đặt ra tòa án có luật hình
riêng, có quyền truy tố cả Tổng Thống, chứ không phải chỉ truy tố kết án dân thường,
tội phạm. Một nhà nước kiểu như vậy biết đặt ra luật bảo đảm dân chủ cho dân, mọi
công dân đều có tự do, quyền và bình đẳng, biết đặt ra luật giới hạn sự lạm dụng
quyền lực của kẻ cầm quyền mà lâu nay ta vẫn kỳ vọng, luật pháp ấy lại dựa trên
các giá trị công lý xã hội- quyền tư pháp, chứ không dựa trên những sở hữu quyền
lực chỉ đạo riêng rẽ, ấy là thể chế Tam
Quyền phân lập.
-Ở nước ta và Trung Quốc... “Tam quyền phân lập” được nói đến từ rất lâu, từ thời Pháp, từ thời
Tôn Trung Sơn (1905-1911), các tiền bối đấu tranh “duy tân” ở ta cũng từng đề cập, nhưng thời nay không thấy đả động đến
và rất sợ nói đến? Có điều thú vị là Trạng Trình đã có Sấm về điều này. Ngài dạy:
“đến thời thịnh
trị còn lâu
đành đến tam hợp chia sau sẽ làm”
. Lại dạy:
“đến thời thiên
hạ vô quân
làm vua chẳng dễ làm dân chẳng lành”.
-Ấy chính là Tam quyền phân lập- Đa nguyên- kiểu chính thể nhà nước Dân quyền gồm: Tòa án- Quân đội- Bộ máy nhà nước
hoạt động theo Hiến pháp- Pháp luật- chia ba độc lập: lập pháp tư pháp- hành
pháp, như kiềng ba chân. Cổ nhân xưa chuộng hư kinh, cứ lại nhầm ra “tam tài”. Hiểu rằng vô quân, không vua,
nhưng có Tổng Thống; Tổng thống lãnh “trách
nhiệm làm vua” phải được dân bầu! phải có năng lực điều hành đất nước, tức
là có thực tài, chứ không phải chỉ nói xuông, ra lệnh; không làm được thì xin
ngài xuống cho? Dân thì không thể coi họ như rác được!. họ sẽ “dữ tợn” bởi không đáp ứng nguyện vọng của
dân, họ sẽ biểu tình, ném cà chua trứng thối vào mặt Tổng Thống, đòi ông ta từ
chức, là chuyện bình thường...
-Té ra “Tam
hợp chia sau, làm vua chẳng dễ, làm dân chẳng lành” là thế!.. Thế còn
Quân đội? Quân đội do dân nộp thuế nuôi dưỡng
thì là của dân, bảo vệ dân, bảo vệ quốc phòng an ninh theo lập hiến, không
phải là công cụ bạo lực của riêng Đảng Nhóm nào? và không can thiệp vô bổ vào
hành pháp... chỉ can thiệp bảo vệ quyền lập hiến của dân khi an ninh bị đe dọa.
-Vậy Thánh nhân cũng đã biết loài người trước sau
cũng phải đi đến “tam quyền- đa
nguyên”. Đức Trạng còn nói “bao
giờ bạc giấy ra tro, cua còng đổi gọng nhà nho lại dùng- tại sao bạc giấy
lại ra tro? tại vì đến thời dân quyền tự do, người dân tiêu tiền qua tài khoản, tiêu
bằng Thẻ- Card; ý là người dân, vốn
thân phận cua cáy, nay có quyền, ấy là: cua đổi
gọng! và các giá trị văn hóa, phong hóa lại phục hồi, tìm về nguồn cội, thì chữ Nho lại được coi trọng trở lại! ấy là lại dùng?...-
-Theo đó... rõ là con đường của dân ta vốn đã được
vạch ra nhất định từ lâu rồi! người trí tuệ phải biết điều đó!
-Thì đấy
chính là sự Tam hợp, dân quyền làm nên văn minh thịnh vượng mà dân ta đang hướng
tới vậy! Trong khi đó kẻ cực quyền đang tìm cách kìm hãm, lừa dối, bằng
cách dọa rằng đa nguyên sẽ loạn! Thật đáng hổ thay, sĩ khí sĩ phu Nam hạ hiện đang
như gà mắc tóc? Giáo sư, tiến sĩ, văn nghệ sĩ, kỹ sư, công chức hiện cứ lơ láo,
tặc lưỡi nhìn nhau, thậm còn bị khinh thị là tiến sĩ giấy! bôi bác hơn, họ bị
coi là “thứ” làm lúa cây tươi tốt? hoặc có lẽ là “giấy” chỉ vì suy nghĩ tốt và
nhân thiện chăng...
-Biết rằng Trạng Trình cũng đã dạy “đấu gươm đấu trí đấu lời, đấu lời còn khó gấp mười đấu gươm”, vì sao? Vì đấu lời
cần đến sự hiểu rộng về thiên lý, lòng dân phải thức tỉnh, dân trí phải thực sự
sở đạt kỳ ngộ!. Qủa đúng thế chăng?
-Vậy dân quyền là gì? Là sự tôn trọng cá thể con
người, tài năng trí tuệ thiên bẩm được tự do phát tiết, không được tước đoạt
quyền tự bộc lộ của họ, một khi sự tự bộc lộ ấy không làm hại đến cộng đồng, Đó
là quyền đi lại ăn ở, ngôn luận, lao động, làm giàu, vui nhộn, hoặc hò hét phản
đối, tập hợp một cách hòa bình... Đó là quyền tự lựa chọn người đứng đầu quốc
gia dân tộc mà bản chất họ là công dân lao động có tình thương yêu đồng loại
luôn tôn trọng dân ý...
-Hãy đọc bản “tuyên
ngôn độc lập” của Hoa Kỳ công bố vào ngày 2 và 4 tháng 7-1776 có đoạn” Chúng ta coi sự thật sau này là hiển nhiên,
và không thể chối cãi được: Mọi người sinh ra đều bình đẳng, họ được tạo hóa
phú cho những quyền không thể nhường hoặc bán cho kẻ khác. Trong các quyền ấy, đứng
đầu là quyền sống, quyền tự do và quyền đi tìm hạnh phúc; để hưởng các quyền ấy
loài người đã lập ra Chính Phủ- mà uy quyền do người bị cai trị cử lên; khi một
hình thức Chính Phủ đã ra mặt phá hoại những mục đích mà nó theo đuổi vì kẻ đã
thành lập ra nó, thì dân chúng có quyền thay đổi , hoặc hủy bỏ để thành lập một
Chính Phủ mới. Nền tảng của chính phủ mới này, phải được đặt trên nguyên tắc kể
trên, chính quyền tổ chức theo những thể thức mà họ thấy có thể đem lại cho họ
nhiều an ninh và hạnh phúc hơn hết…” (Thomas Jefferrson- theo Nguyễn Hiến
Lê).
-Có thể bình luận rằng: Các nhà sáng lập Hoa Kỳ
không dựa vào uy quyền để thành lập chính phủ, mà dựa vào nguyên tắc tự do, tôn
trọng nhân quyền, nhân mệnh, trùng với lời dạy của Khổng Tử, của Sấm truyền.
Xem lại, đối chiếu, thấy “bản tuyên ngôn
-1945” của nước Việt Nam DCCH đã cắt bỏ phần căn bản dân quyền quan trọng ở
đoạn dưới, mà chỉ trích dẫn đoạn trên của tuyên ngôn Hoa Kỳ rồi tung hô hoa mỹ,
đủ thấy sự thiếu trung thực và tính bền vững... như thể nhận lấy cái hộp hào
nhoáng mà bỏ đi viên ngọc bích nằm trong! Hay nói khác đi đó là một thủ đoạn cực quyền, nhằm tước quyền của dân chúng... Quả
là bỉ ổi, kinh tởm, láu cá, đáng khinh... kẻ rắp tâm ăn cướp đã lợi dụng khi ấy
dân ta chưa được khai trí đầy đủ... Không trách dân Việt ta vẫn còn khốn khổ.
-Lại nói rằng Phương Đông, đang ở thời cận đại, đang
tiếp thu khoa học, công nghệ, nhưng nhìn kỹ ra, phải trừ một số nước, đặc biệt
như nước Nhật, nước Hàn, Đài Loan. Nước Nhật, Hàn, Đài Loan ở Phương Đông nhưng
nhờ có nhân quyền họ đã theo kịp những nước hàng đầu thế giới. Nhờ có đa
nguyên- tam quyền phân lập, mà nhà nước của họ là những nhà nước trong sạch,
minh bạch, vì dân... Phú quý sinh lễ nghĩa, họ cũng đang giúp nhiều nước đông
lân... trên con đường phát triển.
-Bán đảo Đông Dương có 3 nước thì Cămpuchia, năm
2004 cũng đã tuyên bố xây dựng nhà nước dân chủ đa nguyên, dân quyền, với nền
Quân chủ lập hiến, gần mô hình Nhật. Đó là một cuộc bứt phá đi lên hòa nhập với
thế giới, dù mới chập chững, hy vọng có đầu
sẽ có cuối, thực tuyệt vời! Vậy là Cămpuchia, đã có bộ y phục của một nước
pháp quyền văn minh (?), đủ tư cách hoà nhập với thế giới bên ngoài? người dân đã
trở thành người thật sự. Việt Nam
ta chẳng lẽ không có bộ lễ phục nào ra hồn sao? chẳng lẽ cứ gục đầu mà đi sao.
Ôi niềm tự hào con Rồng cháu Tiên, các dân tộc Việt biết đến bao giờ mới có! Lẽ
dĩ nhiên ở Việt Nam không còn Hoàng gia,
thì việc lựa chọn nền Cộng hòa lập hiến với thể chế Tam quyền- đa nguyên là con
đường tất yếu.
-Cũng chính không Tự do- Đa nguyên- Nhân quyền với
thể chế Tam quyền mà cực quyền CS phớt lờ “nghị viện- dân ý- quốc hội” âm mưu tự
ký công hàm, thỏa ước, bán rẻ rừng biển Tổ Quốc Việt Nam và dân tộc Việt Nam
cho cộng sản Tàu (..?) nhằm tạo ra Đại Đế chế Trung Hoa ở thời kỳ hiện đại đầu
thế kỷ XXI(?). Chúng liều mạng quay ngược bánh xe lịch sử văn minh nhân loại,
phản bội sự hy sinh xương máu và phong hóa Rồng Tiên suốt bốn năm ngàn năm của
tổ tiên ta. Chúng còn đem các cuộc biểu tình tuần hành ở các nước dân quyền để
dọa về an ninh, trật tự, sao chúng không so với cuộc chiến tranh cực quyền của
kẻ bạo lực hơn ba mươi năm làm hàng chục triệu dân Việt phải chết, phải ly tán,
ly hương, thù hận! rẽ dòng! Chúng cũng "cố tình xuyên tạc, không thèm biết
rằng chỉ có Đa nguyên- Dân quyền- Tự do-
mới hóa giải được tất cả thù hận bất công ấy!
-Hỡi những người Việt Nam chân chính! Hãy nhìn về tương
lai mà tranh đấu, không thể để cực quyền cộng sản tuyên truyền lừa dối mãi,
chúng đã làm be bét trang sử nước nhà, không thể nhìn ra thế giới bằng con mắt
lẫn lộn mãi, hận thù mãi, thế kỷ hai mốt (XXI) dân Việt ta cần đi lên từ dân chủ,
đa nguyên, dân quyền, tam quyền phân lập, mang lại sự thịnh vượng. Đó là văn
minh nhân loại.
(Viết tới đây tôi bỗng
nhớ tới câu Sấm- Mẫu Liễu Hạnh giáng cơ
“vẩy rồng tạm tách làm đôi, bóng câu in dấu
muôn đời nhuốc nhơ” quả có vậy!- Sơn Trung Thư Trang)
-Hỡi các bậc cha mẹ, từng hi sinh xương máu vì độc
lập, nhưng nào thấy tự do, hãy ủng hộ thế hệ con cháu, trẻ tuổi đầy nhiệt huyết
đang đấu tranh đòi dân chủ dân quyền, hòa nhập với văn minh nhân loại đúng với
sự tiến hóa... xứng đáng với chính khí Hồng Bàng.
-Nhân danh
Tự do- Bình đẳng- Bác ái- Dân quyền- Đa nguyên, các dân tộc Việt Nam hãy đoàn kết
! Hồi chuông dân quyền đã vang vọng!
----------------------------------------------------------------------(PVH-
2008)
(*)-Nhân mệnh, sau này Thế kỷ thứ X, được Hy Dy Trần Đoàn- Người nghiên
cứu lập nên khoa Tử Vi Bí số chính xác và khoa học ngày nay vẫn lưu truyền sử dụng.
(2)-Sấm Trạng còn có câu: “bốn bụt xuất thế đã
chày, chưa chọn được ngày ra cứu muôn dân”-
chỉ ra rằng: chỉ có môi trường kinh tế tư bản mới cứu được dân chúng. Xem giải
thích từ “vanaptr.Blog spot.com/”./.
TB: Cái đau xót nhất của thế
hệ chúng ta, rất nhiều người đã “vào sinh ra tử” tranh đấu cho thắng lợi của Cộng
sản, ngỡ chế độ cộng sản là chân chính, tài năng sẽ được phát huy cống hiến cho
dân tộc, nhưng... ôi! Sao bây giờ vẫn mu mơ... Nào ngờ tính chất phản động CS đã bộc lộ ngay từ khi nó nắm quyền, chính là điều:
bằng mọi quỷ kế, hơn cả các chính thể phản động thực dân trước đó...đã tìm cách
thủ tiêu tất cả các đảng phái yêu nước trí tuệ chân thiện khác từng có công với
tổ quốc đồng bào... để vỗ ngực xưng công, nắm toàn bộ quyền lực quốc gia!.
Nhưng dù sao hãy dũng cảm từ bỏ nó để vất đi cái họa lớn đối với dân tộc, đồng
bào con cháu ta -Thực tế là dũng khí từ bỏ quyền lợi ích gia phì kỷ của chính bản
thân mình! Hỡi các vị, còn hơn cứ ngất ngưởng công thần để nỗi dân tộc ta chìm
đắm mãi!..
***
-------------------------------------------------------(PVH)/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét