Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

Thành phố- màu xanh...

-------------------------------------------------------(Tượng Nguyên Hồng và tác giả)

***

-----------------------------------


37- Nhớ Nguyên Hồng
(Lời tác giả và Ngọc Thảo)
-----------------------------
1-
Cơn gió lăn qua đường bụi, bụi vương những tấm thân gầy
Sông Cấm khi đêm về mịt mờ trăng sáng bờ đôi
Bỉ vỏ xưa! Dòng sông nước mắt chảy hoài khôn nguôi, đời cô Tám Bính bèo dạt mây trôi
Bỉ vỏ xưa! Nhà xiêu vách lá lạnh lùng thân phơi còn bao em bé nằm ngoài mưa rơi
Ơi những tháng năm lang thang bụi đời..!
…………..
2-
Non nước trong điêu tàn đời như chiếc lá khô gầy
Sông Cấm xa xưa rồi nghèo nàn kiếp sông cầm hơi
Bỉ vỏ xưa! Dòng văn như nước chảy hoài không thôi, đời cô Tám Bính bèo dạt mây trôi
Bỉ vỏ xưa! Còn bao cám dỗ vật vờ nơi đâu, còn bao gian dối lọc lừa thương đau
Ơi những bé thơ lang thang bụi đời!
……….
Điệp Khúc:
Ơi biển sôi, biển sôi vẫn khóc ông Nguyên Hồng...
Ơi! biển xanh biển xanh vẫn nhớ thương Nguyên Hồng...
đời khóc thương Nguyên Hồng vì ông khóc cho bao ngươi
đời nhớ thương nguyên Hồng vì ông khóc thương con người...
Nguyên Hồng ơi!.... ơi Nguyên Hồng..!
---------------------------------------------------------------------------------(từ tập “Bâng khuâng tình yêu”- ca khúc của Phạm Vũ Hội- đã bị hủy 2005)
***





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét