----------------------------------------
***
Côn Sơn Khúc
--------------------
Mù mịt hôm nay bình minh Côn Sơn(*)
Chuyện đời ngày xưa đồi thông véo von
Bao nhiêu suối biếc vẫn đục dòng sông Thương(**)
Ôi Tiên sinh Ức Trai(1)trong binh đao coi thường
giặc tan về với Thiên đường...
Đây động Thanh Hư, đây núi Kỳ Lân(***) tầng tầng mây trắng
Lãng đãng bước chân thiên thần...
rừng hoa thắm sắc dâng hương trầm
còn nghe suối khóc bên đồi xuân
Thiên đường là đây ta dốc hết những ly rượu say
Thiên đường đây đó bao tiên nữ rong chơi suốt ngày
Thiên đường là đây ta dốc hết uống cho thật say
Thiên đường xa lắc với cuộc đời đắng cay...
Gió ơi hời... gió! Mây ư hừ... mây!
Kia bao người oan khuất với cuộc đời đắng cay...
2-
mịt mù mưa xuân người đi bên nhau
dòng đời chìm trong biển xanh bóng dâu
Côn Sơn suối thắm vẫn đục dòng sông Châu
Thương lê dân sống trong bao lo toan cơ cầu
Màng chi quyền thế công hầu
Đây động Thanh Hư đây núi Kỳ Lân trùng trùng sương khói
hồn vắng bóng câu xa rồi
rừng nghi ngút ám mây lưng trời
càng thêm nỗi xót xa đầy vơi
Thiên đường là đây ta dốc hết những ly rượu thơm
Thiên đường đây đó bao ong bướm vui chơi khắp vườn
Thiên đường là đây nghe róc rách suối ngân lời say
Thiên đường tha thướt với nhạt nhòa gió mây...
Uống ư hừ... uống! Say ư hừ... say!
Cho thiên đường xa cách với cuộc đời đắng cay...
--------------------------------------------------------------
(*):Côn Sơn miền đồi trung du với rừng thông bạt ngàn, nơi Nguyễn Trãi về ở ẩn dạy học, nay thuộc tỉng Hải Dương; (**):Ca dao “ Sông Thương nước chảy đôi dòng, bên trong bên đục đau lòng hay chưa; (1):Tên chữ cũng là tên tự- của Nguyễn Trãi “Ức Trai-億斎“;(***): Động Thanh Hư; núi Kỳ Lân nơi Ức Trai tiên sinh thường tới vãn cảnh tu tiên- một thắng cảnh vùng Bắc Hà thuộc tỉnh Hải Dương./
---------------------------------------(từ Việt
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét